Trang Nại Nại ngây người nhìn vào màn hình laptop, sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn Tư Chính Đình đang nghe điện thoại ngoài ban công. Cô không nói rõ được cảm giác trong lòng mình là gì. Lúc Lý Ngọc Phượng nói chuyện này, cô đã không tin anh sẽ làm như vậy nên mới tìm anh hỏi rõ ràng.
Bây giờ thấy tin nhắn QQ của bác sĩ gia đình và Quý Thần gửi tới, cô bỗng hiểu vì sao anh lại làm như vậy. Bởi vì nếu cô cứ cố chấp ra nước ngoài, thì có lẽ... sẽ mất đi đứa bé này.
Cô không biết nên nói gì, cũng không biết nên phải làm gì. Anh làm như vậy cũng là vì muốn bảo vệ con của bọn họ?
Nhưng sao anh không nói cho cô biết?
Nếu anh nói rõ với cô thì cô đâu có xúc động, kiên quyết phải ra nước ngoài như vậy? Một bên là mẹ, một bên là con, bên nào nặng bên nào nhẹ cô biết nên chọn như thế nào mà.
Cô cắn môi nhìn Tư Chính Đình đi đến.
Anh đi ngược sáng nên cô không thấy rõ vẻ mặt của anh, nhưng anh lại thấy rõ ràng sự giật mình và ngờ vực trên mặt cô.
Tư Chính Đình thấy tâm trạng cô không ổn định liền lo lắng hỏi: “Làm sao vậy? Lúc nãy em muốn hỏi cái gì?”
Hỏi cái gì?
Hỏi anh vì sao luôn tự chủ trương? Hỏi anh vì sao chuyện gì cũng không nói với cô? Hỏi anh chuyện vé máy bay là sao? Hỏi anh…
Cô có rất rất nhiều chuyện muốn hỏi, nếu là lúc trước cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127580/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.