Câu nói này khiến viền mắt Trang Nại Nại đỏ hoe lên. Năm đó cũng vì bị thầy Triệu nghi oan nên cô mới mất cơ hội vào khoa thiết kế thời trang. Nhưng cũng may là sau đó cô không từ bỏ, nên mới có thể đi đến ngày hôm nay.
Triệu Minh thấy cô như vậy, bèn cúi gập người với cô. Trang Nại Nại liền nhảy dựng lên, vội vàng tránh sang bên cạnh.
“Trang Nại Nại, thầy xin lỗi. Thầy không nên võ đoán, tự tiện đánh giá em thông qua kết quả từ một phía. Còn tự cho là tốt cho em mà đè ép chuyện này xuống, sau đó thì lại không ngừng trào phúng em. Bây giờ ngẫm lại, thầy quả thật đã bị che mắt, thầy nên nghĩ đến tài năng của em mới phải.”
Trang Nại Nại cảm thấy xót xa tủi thân, nhưng mà cách làm của thầy ấy cũng chẳng sai.
Thật ra, dù thầy ấy có nói với cô thì thế nào? Một sinh viên không có bất cứ địa vị hay chỗ dựa gì như cô, dù có biết bị vu oan là sao chép thì cũng làm sao để minh oan cho mình được?
Ngược lại, với tính cách bốc đồng của cô lúc học đại học, không khéo còn không thèm để ý đến hậu quả mà làm ầm lên. Đến lúc đó bị hàng nghìn người chỉ trích, cô có thể chịu được áp lực dư luận sao?
Nghĩ tới đây, Trang Nại Nại cảm thấy thật ra tất cả mọi chuyện đều do trời định.
Cô nhìn thầy nói, “Thầy Triệu, rốt cuộc thì năm đó bọn họ đã phán rằng em sao chép tác phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127511/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.