Tuy hai người quấn khăn tắm nhưng mấy món đồ bơi trôi nổi trên mặt nước vẫn tố cáo hai người đang làm gì.
Trang Nại Nại dù không thích Đinh Mộng Á, lần nào gặp bà cũng không nhịn được mà cãi nhau nhưng lúc này vẫn xấu hổ không thôi, chỉ hận không thể vùi đầu xuống bể bơi.
Hu hu hu!
Cô cứ dứt khoát chết đuối luôn cho rồi!
Sao lại phải mất mặt thế này?!
Vả lại, bọn họ làm thế này trong bể bơi sẽ bị… sẽ bị Đinh Mộng Á coi thường!
Lúc Trang Nại Nại đang xấu hổ thì bị Tư Chính Đình giữ đầu cô, vùi vào lồng ngực rộng lớn của anh, sau đó chợt nghe anh hỏi, “Nhìn đủ chưa?”
Anh vừa nói, lồng ngực lại nảy lên một cái, Trang Nại Nại nghe thấy mà có một cảm giác không tên.
Nhất là lúc này, anh nói chuyện với Đinh Mộng Á lạnh tanh như vậy, nhưng lại dịu dàng với cô, khiến Trang Nại Nại không nói nên được cảm giác trong lòng là gì, có chút ngọt ngào như mật, cứ như là… trong lòng anh, người thân thiết nhất… là cô?
Đinh Mộng Á đứng trên bờ đã hoàn hồn, nghiêng đầu đi, “Trời ạ! Mẹ mà biết hai đứa ở đây thì đã chẳng vào. Con cho là mẹ muốn nhìn các con à? Sẽ bị đau mắt đỏ đó, có biết không?”
Tư Chính Đình ho khan một tiếng, “Vậy mẹ còn chưa ra ngoài đi?”
“Có ai đuổi mẹ như thế không? Quả nhiên có vợ quên mẹ. Nói cho con hay, biết là con gần gũi với vợ, nhưng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127465/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.