Trang Nại Nại và Tư Tĩnh Ngọc về đến nhà. Sau đó hai con người không cần đi làm lại loay hoay làm việc nhà.
Bận rộn cả buổi chiều, đến khi Tư Chính Đình về, hai người đã nấu xong cơm tối.
Lúc ăn cơm, Tư Tĩnh Ngọc kể lại chuyện trong trung tâm thương mại cho Tư Chính Đình nghe.
Nghe xong, sắc mặt Tư Chính Đình trầm xuống. Mặc dù Tư Tĩnh Ngọc đã nói giảm nói tránh, nhưng ngẫm lại tình huống khi đó, anh vẫn thấy sợ run lên.
Chẳng may Lý Ngọc Phượng không chặn cái hộp kia thay Nại Nại, chẳng may trong lúc chen lấn, có người đẩy Nại Nại…
Càng nghĩ anh càng cảm thấy sợ.
Tư Chính Đình nhíu mày căn dặn, “Sau này không có việc gì thì đừng đi ra ngoài.”
Trang Nại Nại còn chưa kịp phản bác, Tư Tĩnh Ngọc đã nói thay cô, “Em đừng có như vậy, chẳng lẽ sợ tai nạn giao thông là sau này không lái xe nữa? Uống nước bị sặc là sau này không uống nước nữa?”
Tư Chính Đình: “!!!”
“Trên thế giới này có rất nhiều phụ nữ có thai, cũng chưa thấy ai đụng cái là sảy thai được. Ngược lại, cứ ở mãi trong nhà sẽ khiến tâm trạng không tốt, ảnh hưởng tới thai nhi.”
Lời muốn nói đã được chị nói thay, Trang Nại Nại đành im lặng làm một bé gái ngoan ngoãn.
Thấy cô không phản bác gì, Tư Chính Đình quay sang hỏi cô: “Em thấy sao?”
Trang Nại Nại chớp mắt, vô cùng hiểu chuyện trả lời: “Em nghe theo chị ạ ~”
Tư Chính Đình:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127394/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.