Mọi người đều không ai dám nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm vào Tư Chính Đình và Trang Nại Nại.
Trang Nại Nại có chút không được tự nhiên, cô nghiêng người ra trước, chớp mắt hỏi Tư Chính Đình: “Sao tự dưng lại muốn đến nhà ăn công ty ăn cơm?”
Tư Chính Đình hơi dừng một lát, nói: “Cảm thấy cảnh quan của nơi này cũng không tệ.”
Trang Nại Nại: “!!!”
Bên ngoài nhà ăn là một con phố buôn bán ồn ào, còn bên ngoài cửa sổ phòng làm việc của anh là vườn hoa yên tĩnh. Rốt cuộc là cảnh quan nơi nào đẹp hơn?
Lý do này quá có lệ, quá không nghiêm túc rồi.
Thấy Trang Nại Nại còn đang nghĩ ngợi lung tung, Tư Chính Đình liền gắp một con tôm nõn đưa lên miệng cô: “Há miệng!”
Trang Nại Nại há miệng ăn tôm.
Đút cô ăn xong, Tư Chính Đình lại quay đầu liếc Quý Thần thị uy. Quý Thần không hiểu ra sao cả, nhưng mà… sao anh ta lại thấy sự ghen tuông trong mắt ông chủ vậy?
Nhân viên trong công ty cuối cùng cũng thấy được ông chủ nhà mình yêu thương Trang Nại Nại cỡ nào. Trong nháy mắt, mọi người cảm thấy… đây là một màn quăng thức ăn cho chó đúng nghĩa như trên mạng đồn đại.
Cách đó không xa, Mino trông thấy hết cảnh tượng đó. Ngài Tư luôn lạnh lùng với mọi người, vậy mà lúc này lại dịu dàng ân cần với Trang Nại Nại. Nếu như... sự dịu dàng đó là dành cho cô ta, thì tốt biết mấy.
Đang lúc chìm vào ảo tưởng của bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127369/chuong-623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.