Lúc tâm tư Tư Tĩnh Ngọc đang rối loạn, Bạch Nguyệt lại đẩy Tân Tân lên, “Tân Tân, quỳ xuống đi, xin cô trả ba lại cho con! Nếu cô không trả thì con không được đứng dậy.”
Tròng mắt Tư Tĩnh Ngọc co rụt lại.
Ngay cả Trang Nại Nại đứng ở xa cũng không nhìn được nữa. Bây giờ cô là một phụ nữ có thai nên cực kì dễ mềm lòng với trẻ con. Người lớn dù có làm gì đi nữa thì cũng đừng lôi kéo trẻ con vào. Cô bước lên, chỉ Bạch Nguyệt mắng: “Cô làm cái gì vậy? Đã là kẻ thứ ba mà còn muốn được nước làm tới? Cô thích hành hạ trẻ con lắm hả?”
Người xung quanh nghe vậy lại chỉ trỏ Bạch Nguyệt.
Vành mắt Bạch Nguyệt đỏ lên, “Tôi làm sao nào? Tôi và Cẩm Ngôn là mối tình đầu của nhau, chúng tôi mới là trời sinh một đôi! Là Tư Tĩnh Ngọc xen vào giữa chúng tôi, lúc đầu tôi đã buông bỏ rồi, ai ngờ sau đó lại phát hiện có bầu, con tôi cần một gia đình, tôi làm vậy có gì sai? Tôi chỉ muốn cho con tôi có một gia đình thôi mà, hu hu hu…”
Bạch Nguyệt khóc lớn lên.
Phần lớn mọi người đều thích đồng tình cho kẻ yếu, thấy bộ dáng cô ta đáng thương, lại nhìn cái áo bị cô ta ném xuống đất, vừa nhìn là biết cái áo đó không hề rẻ, cho nên người mặc nó cũng không phải thuộc gia đình bình thường.
Nhìn lại Bạch Nguyệt…
Có người không nhịn được nói với Tư Tĩnh Ngọc, “Cô gái à, người đàn ông như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127342/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.