Mà mẹ Trang chưa rõ sống chết, cô làm như thế lại có cảm giác tội đồ.
Trang Nại Nại ngẩng đầu lên, nói với Tô Mi, “Tôi còn không gấp, cô gấp gì chứ?”
Đang nói, điện thoại Trang Nại Nại đột nhiên vang lên, Tô Mi nhìn lướt quá màn hình rồi lập tức nói: “Thôi được rồi, được rồi, tôi vẫn nên đi nhanh thôi, giờ ăn bữa phụ của cô đến rồi!”
Trang Nại Nại cười nói: “Ăn thôi mà, cô cần gì phải đi? Cô không đi tôi vẫn ăn được cơ mà.”
Tô Mi lè lưỡi nói, “Vì ông chủ sắp xuống rồi, nếu ngài ấy thấy tôi ở đây thì chắc chắn sẽ nghĩ rằng cô nhân viên này làm thì ít chơi thì nhiều? Cái chính là tôi quả thật có việc bận, phải đi xử lý gấp!”
Tiễn Tô Mi xong, Trang Nại Nại lấy đồ ăn trong tủ ra, chuẩn bị ăn bữa phụ. Con càng nhiều tháng thì cô càng ăn ít lại. Bác sĩ nói dạ dày bị con đè lên nên sẽ nhỏ đi, phải chia ra ăn nhiều bữa.
Ăn một lúc, Trang Nại Nại đứng dậy nhìn đồng hồ, đã sắp 11h trưa rồi.
Bất kể bận thế nào, Tư Chính Đình đều ăn bữa trưa lúc 12h với cô. Vì thế, Trang Nại Nại định đi lên tầng cao nhất.
Cô vừa ôm bụng, vừa từ từ đi lên tầng.
Vì chỉ mới 11h nên mọi người đều đang rất bận rộn, trong hành lang không có ai cả. Lúc Trang Nại Nại đi qua góc rẽ để vào thang máy thì bỗng nghe thấy có người gọi cô từ sau lưng, “Trang Nại Nại!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127330/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.