Bà ta siết chặt tay, nhìn chằm chằm Trang Nại Nại.
Còn Đinh Mộng Á thì nhìn thẳng vào mắt bà ta. Dù sao bà cũng từng là người điều hành của tập đoàn Đế Hào, nên một khi bà cường thế lên, sẽ khiến người ta không tự chủ được thua trận.
Lý Ngọc Phượng mím môi, không dám nhìn thẳng Đinh Mộng Á. Bà ta nhìn Trang Nại Nại, chuyển sang đề tài khác: “Trang Nại Nại, Mino đã biết sai rồi, con hãy tha cho nó đi!”
Trang Nại Nại giật mình, ngẩng đầu lên nhìn Lý Ngọc Phượng, hỏi: “Tha cho Mino? Sao bà lại nói vậy?”
“Bây giờ tình cảnh của Mino không tốt. Người khác không biết nhưng con phải biết rằng nó nắm nhược điểm của mẹ. Nếu trên mạng vẫn còn tiếp tục làm ầm lên thì không chỉ nhà họ Cố mất mặt, mà ngay cả con cũng mất mặt. Tục ngữ nói: Làm bất cứ việc gì cũng phải để lại một đường lui. Con đã ép Mino đến mức này rồi, sao không thể buông tay tha cho nó một lần?”
Trang Nại Nại nở nụ cười, “Trước nay tôi chưa từng làm khó dễ cô ta, là chính cô ta tự rước lấy nhục.”
“Bây giờ nó đã thê thảm như vậy rồi, chẳng lẽ con muốn ép chết nó mới hài lòng sao?”
“Nhưng tôi chẳng làm gì với cô ta cả, bà bảo tôi buông tha kiểu gì?”
“Con đăng lên mạng, hoặc là nói với phóng viên rằng con đã tha thứ cho nó, bảo phóng viên đừng bám riết lấy nó.”
Trang Nại Nại thật sự rất muốn chửi bậy.
Thứ nhất, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127172/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.