Nước mắt làm ướt áo, ướt chăn. Lúc này, cô ta cũng chẳng ngại chăn bẩn nữa mà lấy chăn trùm lên mặt. Có lẽ là do khóc nhiều, cũng có lẽ là do hai ngày chưa ngủ, nên trước mắt cô ta dần mờ đi, rồi chìm vào giấc ngủ.
Cô ta nằm mơ.
Cô ta mơ thấy mình trở lại khi còn bé, lúc khoảng sáu bảy tuổi, thân hình gầy gò, mặc đồ rách nát. Sau một ngày làm việc mệt mỏi trở về ngủ, cô ta thấy cái chăn trên người bị kéo ra. Cô ta mở mắt ra, thấy ba đứng ở trước mặt mình.
Cô ta rụt người lại: “Ba, ba đang làm gì vậy?”
Người đàn ông đó cười khà khà rồi cởi thắt lưng ra, “Con gái ngoan, tới đây, giúp ba giải quyết chút vấn đề…”
Sau đó, ông ta nắm eo cô ta, xoay lưng cô ta lại.
Cô ta không biết ông ta làm gì, chỉ biết nó rất đau, đau đến mức cô ta phải khóc lớn lên. Đến khi mẹ cô ta thức dậy, dưới ánh sáng lờ mờ, bà ta ngồi trên giường vừa ôm chăn vừa khóc lớn.
Người đàn ông quát: “Khóc cái gì mà khóc? Tao cưới mày để làm gì? Đến đứa con cũng không sinh được!”
Người phụ nữ tiếp tục khóc lớn, “Ai nói tôi không sinh được? Con tôi sinh bị ông đè chết rồi đấy thôi. Nó con gái của chúng ta mà, sao ông có thể mất hết tính người như vậy?”
Người đàn ông hừ lạnh, “Con gái gì? Nó chỉ là một món hàng tao mua để dễ nói chuyện với ba tao mà thôi. Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127155/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.