Cô ta biết đám nhà giàu nhiều quy củ, chỉ là không ngờ muốn gặp một người lại khó thế này.
Cô ta đã quyết “được ăn cả, ngã về không”, đập nồi dìm thuyền rồi.
Cô ta không còn đường lui nữa.
Thấy bảo vệ sắp cúp máy, cô ta liền lao tới giật điện thoại từ tay bảo vệ rồi hét lên: “Tiêu Mộ Thanh!”
Bảo vệ giật điện thoại lại, sau đó đẩy mạnh Mino ra, “Cái cô này? Tôi thấy cô đáng thương nên mới chứa chấp cô lúc nửa đêm, để cô vào phòng trực. Vậy mà cô lại làm thế này, không phải là muốn làm khó tôi sao?”
Dứt lại, bảo vệ liền xin lỗi quản gia qua điện thoại: “Xin lỗi Lý quản gia, chuyện này là chúng tôi sơ suất. Ngài yên tâm, tôi bảo đảm sẽ không để cô ta đến làm phiền… cái gì?”
***
Đinh Mộng Á đang định lên lầu, bỗng nghe một tiếng “Cạch!”. Quay lại thì thấy quản gia buông thõng tay, còn điện thoại thì lại rơi xuống bàn trà.
“Lão Lý, ông còn chưa già mà đã lẫn rồi, ông…”
Đinh Mộng Á còn chưa nói xong thì quản gia bỗng quay đầu nhìn bà, “Phu nhân…”
Đinh Mộng Á sửng sốt, “Sao vậy?”
“Tiêu Mộ Thanh, Tiêu Mộ Thanh…”
Vừa nghe cái tên này, cơ thể Đinh Mộng Á lập tức cứng đờ lại.
Mười phút sau, bảo vệ dẫn Mino vào. Gò má cô ta sưng tấy, hai mắt híp lại thành một đường. Lúc đi theo bảo vệ, thấy bảo vệ ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, thái độ thành kính giống như thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127142/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.