Nghe thấy giọng nói này, Trang Nại Nại liền ngây ra.
Cô ngẩng đầu lên, thấy thân hình cao lớn quen thuộc vốn đang định xông lên tầng, nhưng lúc này lại đang ngồi xổm xuống bên cạnh Đinh Mộng Á.
Nhìn thấy tình cảnh này, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, cứ như đã quên hết tất cả, chỉ biết nhìn chằm chằm vào Đinh Mộng Á.
“Gọi 120!”
Lúc này, một giọng nói bình tĩnh đến độ gần như là lạnh lẽo của Tư Chính Đình vang lên, phá vỡ sự im lặng.
Nương theo giọng nói đó, ánh mắt của Trang Nại Nại nặng nề nhìn về phía anh. Anh cẩn thận đỡ vai mẹ mình chứ không dám bế bà lên. Quanh người anh toát ra khí thế đầy áp lực, khiến không ai nhìn ra được suy nghĩ của anh.
Quý Thần vội vàng lấy điện thoại ra gọi xe cấp cứu. Trước khi xe cấp cứu đến, bọn họ không dám di chuyển Đinh Mộng Á. Quản gia gần như là lao đến cạnh Đinh Mộng Á cùng lúc với Tư Chính Đình, ông quỳ gối bên cạnh bà, hai tay run lẩy bẩy, viền mắt đỏ hoe, từ từ kính cẩn đưa tay đến trước chóp mũi của bà.
Trong phút chốc, cả phòng yên tĩnh lại lần nữa, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào quản gia, như muốn nghe được tin tức hệ trọng từ ông.
Trang Nại Nại cũng căng thẳng nhìn ông.
Rõ ràng là chỉ vài giây nhưng lại lâu như cả thế kỷ. Lúc cô cảm thấy như thời gian ngừng lại ở giây phút này thì cuối cùng quản gia cũng thở phào một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3127116/chuong-749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.