Từ giờ phút này, cô và Tư Chính Đình không còn bất cứ quan hệ gì nữa. Cô có tư cách gì để Hoàng Bồi Đống đưa về?
Cô mím môi nói: “Anh Hoàng, sau này hãy gọi tôi là cô Trang.”
Hoàng Bồi Đống bị cách gọi “anh Hoàng” này làm cho sợ hãi. Anh ta cứ đứng nhìn Trang Nại Nại phăng phăng rời khỏi khu biệt thự, cảm thấy cả người đều không thoải mái.
Trời đã tối hẳn.
Trang Nại Nại vẫn giữ nụ cười trên mặt. Cô đi ra ngoài, vừa đi vừa lau nước mắt, cố gắng để bước chân nặng nề của mình trở nên nhẹ nhàng hơn, cố gắng không nghĩ những chuyện linh tinh, lại còn không ngừng thôi miên mình: Trang Nại Nại, mày không buồn, không cần buồn. Đây vốn là một tình yêu đẹp, một giấc mộng cô bé lọ lem. Bây giờ đã tỉnh mộng, mày cũng phải trở lại thực tế đi thôi.
Cô còn đang mải suy nghĩ thì sau lưng đột nhiên vang lên tiếng còi ô tô. Trang Nại Nại không nhìn, đang định bước tiếp về phía trước thì chợt thấy cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt của Trình Tư Triết, “Cô Trang, cô không sao chứ?”
Trang Nại Nại lập tức lắc đầu theo bản năng, “Tôi không sao, không sao cả.”
Cô không hối hận vì nói ra những lời nói đó.
Nhìn xem, cô làm đẹp đến thế mà, là cô vứt bỏ anh trước đấy nhé.
Cho nên cô thật sự không sao, một chút cũng không sao.
Nhưng vì sao… nước mắt của cô càng ngày chảy càng nhiều?
Nước mắt chảy dọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126956/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.