Trời đã tối, ánh đèn đường trước căn nhà trệt hắt xuống khiến gương mặt cô lúc sáng lúc tối, giống như tâm trạng thất thường của cô lúc này.
Anh... ngã bệnh rồi sao?
Cô đứng chôn chân tại chỗ, nhìn chằm chằm về phía trước, chợt nhận ra lúc nhớ đến anh thì trong lòng cô chỉ toàn là nỗi đau. Cô cúi đầu đi vòng qua người quản gia Lý đi vào nhà: “Chú Lý, cháu đã không còn là bà Tư nữa.”
Chú Lý nhìn Trang Nại Nại như vậy thì càng sốt ruột hơn, “Nhưng mà cậu chủ...”
“Chuyện của anh ấy... không liên quan gì đến cháu.” Trang Nại Nại kiên quyết nói, sau đó liền đi vào nhà, đóng sầm cửa, chặn câu nói kế tiếp của chú Lý lại. Chú Lý nhìn cánh cửa, môi mấp máy mấy lần, cuối cùng vẫn im lặng.
Trang Nại Nại đi vào bếp, lấy đồ ăn còn thừa hôm qua ra hâm nóng, nấu một ít mì sợi. Vừa ăn được vài miếng, cô nghe thấy tiếng xe ô tô khởi động từ bên ngoài nhà truyền đến, động tác gắp thức ăn của cô hơi khựng lại.
Biết chú Lý đi rồi, cô liền rũ mắt nhìn đống mì trong bát, bỗng dưng chẳng còn thấy ngon miệng nữa. Cô thừ người mất một lúc rồi đứng dậy đổ mì vào cống thoát nước, rửa bát xong, quần áo cũng không cởi mà nằm xuống giường, nhắm mắt lại.
Hôm nay phải quét dọn văn phòng một lượt, tan làm lại đến thăm hai con nên bây giờ cô đã mệt mỏi đến kiệt sức. Nhưng cũng như mấy hôm trước, đầu óc cô lại vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126925/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.