Chương trước
Chương sau
Tư Chính Đình phát hiện ra ánh mắt hoài nghi của Trình Tư Triết, bèn nói, “Tôi cũng không biết, chỉ nghe bạn nói thôi.”

Trang Nại Nại cảm thấy không chừng tin tức này là do Tô Ngạn Bân tiết lộ với anh, vì thế liền hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ.

Nhưng Trình Tư Triết lại đột nhiên nói: “Nếu có thật thì may quá, nhưng sao tôi không nghe tin gì cả, lỡ… giả thì sao?”

Tư Chính Đình không nói gì, nhưng trong lòng lại nghĩ: Tôi nói có thì chắc chắn một tuần sau sẽ có!

Ba người cùng trở về công ty. Đi một chuyến như vậy nên Trang Nại Nại cảm thấy hơi nóng nực, bèn ngồi trên ghế nghỉ ngơi.

Tư Chính Đình lúc nào cũng chú ý đến cô, sau đó lại thấy Trình Tư Triết cũng đang nhìn Trang Nại Nại, còn tiện thể đứng dậy rót nước cho cô. Tư Chính Đình không hề nghĩ ngợi mà đưa một trái táo qua cho Trang Nại Nại.

“Nại Nại, uống nước đi.”

“Ăn quả táo đi.”

Hai người gần như đồng thanh nói.

Trang Nại Nại ngẩng đầu lên, hết nhìn cốc nước rồi lại nhìn quả táo, cuối cùng nhận lấy chén nước uống mấy ngụm.

Tư Chính Đình: “…”

Lúc Tư Chính Đình đang thấy mất mát thì điện thoại đột nhiên nhận được tin nhắn từ Trình Tư Triết, nội dung chỉ có một câu: [Cậu đã nghe câu chuyện con cóc chưa?]

Tư Chính Đình: “…”

Đúng lúc này, Trình Tư Triết lại hỏi: “Nại Nại, sao cô không ăn quả táo này?”

Trang Nại Nại không để tâm lắm: “Quả táo này trông xấu quá!”

Tư Chính Đình: “…”

Vất vả lắm mới nín nhịn được đến lúc tan làm, Tư Chính Đình xuống lầu, tạm biệt Trang Nại Nại rồi lên xe của Quý Thần.

“Một tuần nữa sắp xếp tổ chức lễ hội cosplay ở sân vận động.”

“Vâng!” Quý Thần trả lời, sau đó nhìn qua kính chiếu hậu thì thấy ông chủ nhà mình cầm điện thoại soi gương. Một lúc lâu sau, Tư Chính Đình bỗng ngẩng đầu lên, vẻ mặt rối rắm hỏi: “Tôi… xấu lắm sao?”

Quý Thần: “Phụtttt!”

***

Lúc Trang Nại Nại ngồi xe bus về nhà, không ngờ lại nhận được điện thoại của bạn cùng lớp cấp ba, Hàn Lâm Lâm. Hàn Lâm Lâm là bạn cùng bàn thời cấp ba của cô, tính cách hòa đồng, cực kỳ hào phóng, cũng là một trong số ít bạn bè thân thiết của Trang Nại Nại. Hai người hàn huyên một lúc, Hàn Lâm Lâm liền hỏi Wechat của cô. Cúp điện thoại, Trang Nại Nại liền nhận được lời mời kết bạn Wechat từ Hàn Lâm Lâm. Trang Nại Nại bấm đồng ý, một lúc sau thì liền thấy thông báo.

Hàn Lâm Lâm mời cô tham gia nhóm chat “Lớp 1 năm thứ 6 Đế Hào”.

Ủa?

Không ngờ còn có nhóm chat này đấy.

Trang Nại Nại chọn đồng ý, sau đó liếc nhìn danh sách thành viên nhóm chat, thấy trong này có hơn ba mươi người. Chỉ tiếc… nhóm Tô Ngạn Bân và Tư Chính Đình đều không ở trong này.

Chẳng hiểu sao, Trang Nại Nại lại thấy hơi thất vọng.

Lúc cô định tắt danh sách thì lại bỗng nhiên thấy một cái tên: Từ Đại Chí!

Trang Nại Nại ngây người, lúc này mới nhận ra cô đã làm việc với Từ Đại Chí lâu như vậy rồi nhưng vẫn chưa kết bạn Wechat với anh.

Vì thế, Trang Nại Nại liền tiện tay gửi lời mời kết bạn cho đối phương. Từ Đại Chí không online nên không lập tức đồng ý lời mời của cô. Trang Nại Nại liền cho di động vào túi áo. Về đến nhà, cô ăn cơm tối xong lại nằm trên giường. Thấy buồn tẻ nên lấy điện thoại ra thì thấy Từ Đại Chí đã chấp nhận lời mời kết bạn của mình.

Trang Nại Nại cười cười, không biết cái người ít nói như anh ta liệu có đăng tin gì không?

Vì vậy, Trang Nại Nại liền vào xem trang cá nhân của anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.