Tiêu Thái Bạch từ tốn nói, “Đã như thế thì lần này tôi đến đây là mạo muội rồi.”
Nói đến đây, cô ta lại cười với Trình Tư Triết, “Tốt xấu gì chúng ta cũng là thanh mai trúc mã. Dù anh anh không thích em, cứ nhất định phải từ chối hôn ước thì chúng ta vẫn có thể làm bạn bè mà. Dù gì em cũng coi như là khách đến Bắc Kinh này, anh bỏ mặc em ở đây nửa tháng như vậy mà được sao?”
Giọng điệu cô ta đều đều, mang vẻ kiêu sa nhưng lại không khiến người ta thấy ghét.
Trình Tư Triết sầu não day trán, “Thôi được rồi, hôm nào đấy sẽ mời cô ăn cơm.”
Tiêu Thái Bạch lúc này mới gật đầu, không hề dông dài mà cứ thế dứt khoát đi ra ngoài.
Lúc đi đến cửa, cô ta bỗng nhiên quay đầu lại, nói với Trang Nại Nại, “Cô Trang, tôi rất xin lỗi về chuyện ở bữa tiệc lần trước. Thật ra tôi không muốn làm như thế với cô, chủ yếu là để lấy lại mặt mũi thôi. Cô biết đấy… ai ai cũng biết tôi bị vị hôn phu ghét bỏ. Nếu vào thời điểm này, vị hôn phu của tôi còn dẫn một cô gái khác đến dự tiệc thì tôi chắc chắn sẽ phải làm gì đó mới có thể giữ mặt mũi được. Dù ngày đó không phải là cô thì cũng là người khác, tôi không cố ý nhắm vào cô.”
Trang Nại Nại: “…”
Cô ta nói quang minh chính đại như thế khiến Trang Nại Nại không biết phải trả lời thế nào.
Tha thứ cho cô ta? Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126870/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.