Trong phòng họp.
Trang Nại Nại ngồi trước mặt Bạch Nguyệt: “Có được không cô Bạch?”
Bạch Nguyệt nhíu mày, đứng lên: “Tôi với cô không có gì để nói.”
Trang Nại Nại vội vàng đi lên trước ngăn Bạch Nguyệt lại, cười hì hì nói: “Nhưng mà tôi thì có nhiều lắm!”
Chân mày của Bạch Nguyệt nhíu chặt lại: “Cô muốn nói cái gì?”
Trang Nại Nại nhìn cô ta: “Tôi chỉ muốn hỏi cô một chút, vì sao đứa bé được bốn tuổi rồi thì cô mới dẫn thằng bé trở về? Lúc ở nước ngoài thì cô với đứa bé đã có chuyện gì xảy ra?”
Một câu nói đã kích thích được sự tức giận trong mắt Bạch Nguyệt: “Chuyện này hình như không có quan hệ gì với cô thì phải, cô Trang?”
Cô ta cố gắng nhấn mạnh chữ cô Trang để nhắc nhở Trang Nại Nại rằng hiện giờ cô đã không còn là bà Tư.
Trang Nại Nại tỏ vẻ như nghe không hiểu, tiếp tục nhìn Bạch Nguyệt: “Đúng là chẳng có quan hệ gì với tôi cả, nhưng mà tôi tò mò! Làm một người đứng xem thì tôi cũng coi như là được chứng kiến nhiều lần đấu nhau của cô với chị Tĩnh Ngọc, nhưng mà cô Bạch này, tôi cảm thấy cô luôn mồm nói là Thi Cẩm Ngôn phải chịu trách nhiệm với chị Tĩnh Ngọc, cảm thấy xấu hổ cho nên mới không ly dị với chị ấy, điều này là thật sao?”
Tròng mắt của Bạch Nguyệt co rụt lại.
Trang Nại Nại mím môi, nói: “Cô biết trong mắt người ngoài như tôi thì tình hình hiện tại của các người là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126849/chuong-884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.