Vành mắt Tư Chính Đình nhòe đi. Cảm giác trống rỗng ở trái tim đột nhiên được lấp đầy. Khi anh đang cảm động, trên người bỗng có cảm giác mát lạnh. Lúc này, anh mới nhận ra Trang Nại Nại đã không cắn xé áo anh nữa, mà bắt đầu túm thắt lưng quần của anh. Cô nôn nóng cởi quần anh ra, dùng sức kéo mạnh, kéo mạnh tới mức khiến anh có cảm giác bị trầy cả da.
Anh cúi đầu nhìn, bỗng thấy dở khóc dở cười. Bởi vì cô quá nóng vội nên kéo mãi mà không cởi được thắt lưng quần, càng kéo thắt lưng quần càng siết chặt.
Trang Nại Nại vẫn không nhận ra được điều đó, tiếp tục kéo mạnh, nước mắt đầy mặt nói: “Sao không cởi được? Chính Đình, “em trai nhỏ” của anh không muốn em sao?”
Tư Chính Đình: “!!!”
Sau những lời nói cảm động lòng người là một câu nói lưu manh như thế đấy?
Tư Chính Đình biết mình không thể nói đạo lý với một người điên được, đành phải giữ tay cô lại, tự mình cởi quần, rồi vòng tay ôm hông cô. Anh theo thói quen sờ bên hông của cô, miết nhẹ vài cái.
Anh cắn lỗ tai Trang Nại Nại nói, “Nại Nại, sao em lại tàn nhẫn như vậy? Hình xăm…”
Hình như sờ tới cái gì đó, anh bỗng nhỏm dậy nhìn hông của cô. Ở đó vẫn còn hình xăm chim ưng hùng dũng.
Cả người anh lập tức hưng phấn vô cùng, không nhịn được hôn lên mặt cô, nụ hôn từ gò má đi dọc xuống, “Nại Nại…”
Nại Nại của anh chưa từng thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126766/chuong-927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.