Chín triệu đô, không phải là cô ta không kiếm được, nhưng mà người Mỹ quản lý tài sản rất tệ, cô ta không có nhiều tiền gửi ngân hàng như vậy. Cô ta phải thuê nhà, thuê người giúp việc... các khoản chi và thu gần như ngang bằng nhau, nếu đột nhiên nợ chín triệu đô thì...
Adele không cách nào tưởng tượng được cuộc sống của mình sau này.
Cô ta nuốt một ngụm nước miếng: “Sau đó tôi đi vệ sinh! Đúng vậy! Sau đó tôi đi vệ sinh! Lúc đi ra khỏi đó tôi có soi gương, xác định cái vòng kim cương đó vẫn còn trên cổ tôi! Đúng vậy! Khi đó vẫn còn!”
“Sau đó thì sao?” Tiêu Thái Bạch hỏi tiếp.
“Tiếp đó… tiếp đó chẳng xảy ra cái gì cả.”
Tiêu Thái Bạch lập tức báo cho nhân viên, một bên cho người đi đến nhà vệ sinh tìm kiếm, một bên hỏi tiếp: “Sau đó cô có gặp ai không?”
Adele nhíu mày, cẩn thận nghĩ lại: “Có, tôi va phải một cô gái châu Á.”
Vừa dứt lời, tất cả mọi ánh mắt đều nhìn về tất cả những cô gái châu Á có mặt ở đây. Tiêu Thái Bạch tiếp tục hỏi: “Cô gái kia mặc trang phục gì?”
Người phương Tây hoàn toàn không nhận diện được mặt của người phương Đông, bởi vì bọn họ cảm thấy mấy người châu Á đều giống nhau, vậy nên nếu hỏi về khuôn mặt thì đoán chừng Adele sẽ không nhận ra, thế nhưng phụ nữ thông thường khá mẫn cảm với trang phục cho nên cách xử lý của Tiêu Thái Bạch rất thông minh.
Trang Nại Nại nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126632/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.