Mino lập tức phản bác: “Tôi đắc tội hai người họ khi nào? Không phải cuối cùng đã giải quyết được rồi sao? Sao cứ nắm chuyện này mãi không buông thế? Còn nữa, tôi là tiểu thư nhà họ Tiêu, chẳng lẽ không có tư cách ngồi ngang hàng với bọn họ hay sao?”
Nói đến đây, Mino bước lên một bước, “Hay là ở trong lòng mấy người, nhà họ Tiêu không bằng nhà họ Phong và nhà họ Tư?”
Câu nói này khiến người vừa nói lùi ra sau một bước, ông ta nhíu mày nói, “Đừng so hơn thua gì ở đây. Mọi người đều là người làm ăn, phải giữ mối quan hệ hòa hảo mới dễ dàng phát triển được. Hơn nữa, việc kinh doanh của gia tộc chúng ta cũng có giao thoa với hai gia tộc Phong, Tư. Cô một lần đắc tội cả hai gia tộc lớn thì có lợi gì cho nhà họ Tiêu?”
“Hừ, theo như lời ông nói, mọi người đều là người làm ăn, lẽ nào ngài Phong và ngài Tư không biết đạo lý này sao? Bọn họ sẽ vì một chút chuyện nhỏ mà gây xích mích với chúng ta?” Mino mỉa mai.
Vị cổ đông kia cảm thấy không thể nói gì với Mino nữa. Ông ta tức giận chỉ vào Mino, “Người ta không so đo với cô, đó là vì giáo dưỡng của người ta. Sao cô có thể dựa vào điều này mà hùng hồn như thế?”
Mino hất cằm lên, “Xem như tôi đã thấy rõ rồi, từ ngày tôi trở về, mấy người đã chướng mắt với tôi. Tôi đến từ Trung Quốc, tôi không có danh tiếng tốt, nhưng tôi mới là tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126602/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.