Trang Nại Nại nghe vậy thì hơi ngây ra.
Lúc còn ở Mỹ, ông cực kỳ ghét cô, nhưng sau khi về nước lại đến tìm cô?
Dù biết những lời nói tiếp theo có thể sẽ chẳng hay ho gì, nhưng nhìn gương mặt già nua của ông, nhớ lại hình ảnh ông đứng cạnh mẹ cô lúc bà con trẻ trong tấm ảnh đen trắng kia, Trang Nại Nại lại chẳng tài nào từ chối ông được.
“Ông có muốn vào nhà ngồi một chút không?”
Vào để xem nơi mẹ cô đã ở biết bao nhiêu năm.
Nhưng Tiêu lão lại tỏ ra mất kiên nhẫn, ông rũ mắt nhìn vào trong xe, “Không cần.”
Trang Nại Nại bình tĩnh nhìn ông, “Vậy ông tới đây làm gì?”
“Tôi tới tìm cô để nói chuyện vụ án giết người. Cô cần bao nhiêu tiền mới bằng lòng thừa nhận là cô đã giết Lý Ngọc Phượng?”
“Tiêu lão, ông có ý gì?”
Tiêu lão hờ hững nhìn thẳng, “Chắc cô không biết, khách sạn kia là của tôi. Nên có lẽ cô cũng hiểu... video sẽ không lấy được. Nếu tiếp tục điều tra, có khả năng cao là cô sẽ bị định tội. Nếu cô chịu thừa nhận, tôi sẽ mời luật sư để giảm mức án giúp cô, biến tội danh của cô thành vô ý giết người, cô chỉ cần ngồi tù vài năm là được.”
Khách sạn đó là của ông?
Không lấy được video? Vậy có nghĩa là có video?
Cái ông già này!
Ông ấy đã xem video, biết Mino giết người... nhưng vẫn bảo cô gánh tội thay Mino?
Thế giới này đúng là đen trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126517/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.