Tư Chính Đình đi vào nhà, trong tay còn xách đồ ăn vừa mới nấu, được đựng trong hộp giữ nhiệt. Trang Nại Nại nhìn hộp cơm, rồi lại nhìn bát mì tôm của mình, sau đó vô sỉ chớp mắt hỏi: “Anh mang đồ ăn đến, vậy mì của em phải làm thế nào bây giờ? Vứt đi thì tiếc quá!”
Nói rồi, cô lại lấy mì ra ăn tiếp: “Anh ăn cơm của anh đi, em ăn mì xong rồi sẽ ăn.”
Tư Chính Đình cướp lấy bát mì và đũa của cô: “Cô ăn cơm đi, tôi ăn mì.”
Tư Chính Đình cúi đầu gắp vài đũa, ăn cho xong bát mì.
Trang Nại Nại: “!!!”
Cô không nhịn được mà nhắc, “Tôi… tôi vừa ăn bát mì này rồi đấy.”
Tư Chính Đình nghe vậy thì ngẩng lên nhìn cô, như thể đang hỏi có vấn đề gì sao?
Khóe môi Trang Nại Nại giật một cái.
Thôi vậy, ngay cả nước miếng mà hai người cũng nếm của nhau rồi, huống chi là mì.
Cô mở hộp cơm Tư Chính Đình mang đến mới thấy bên trong rất phong phú. Trong hộp có canh rong biển, sườn kho tàu, tôm viên chiên, chay mặn đầy đủ. Hạt cơm trắng tinh dẻo quẹo, ai nhìn thấy cũng phải thèm thuồng.
Trang Nại Nại cảm thấy tay nghề của Tư Chính Đình càng ngày càng giỏi, cô cười cười cúi đầu ăn.
Hai người nhanh chóng ăn xong bữa khuya. Trang Nại Nại lại mở máy tính ra, bắt đầu thiết kế, thỉnh thoảng trò chuyện đôi câu với Tư Chính Đình. Kể từ khi biết anh rất có tài thiết kế, Trang Nại Nại thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126513/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.