Chương trước
Chương sau
Tên bảo vệ kia liền vặn tay Tiểu Loan: “Mẹ cậu không dạy là không được chỉ tay vào người khác sao?”

Tiểu Loan đau đến chảy nước mắt.

Bảo vệ thấy buồn nôn, liền đẩy cậu ta ra, “Nhìn đã biết là gay, buồn nôn muốn chết!”

Tiểu Trực tức giận bước lên, “Cậu ấy chỉ là trẻ con không hiểu chuyện, anh chấp cậu ấy làm gì?”

Dứt lời, cậu ta lại đánh lên vai tên bảo vệ kia, rồi thừa lúc anh ta chưa kịp hồi hồn, nhanh chóng ra đòn quật vai, quật anh ta ngã lăn ra đất. Đám nhân viên bảo vệ xung quanh thấy thế lập tức xông lại.

Tiểu Trực xoay đầu, bẻ cổ tay, nói với ba người còn lại, “Mọi người vào trước đi, tôi cản bọn họ lại!”

Tiểu Loan dắt tay Trang Nại Nại đi vào, “Tiểu Trực ngầu quá, cố lên!”

Tiểu Trực nghe thế thì tai bỗng đỏ lên một cách khả nghi.

Trang Nại Nại vừa chạy vào vừa lo lắng, Tiểu Trực đánh nhau với một đám đông như thế, sẽ không sao chứ?

Cô quay đầu lại, thấy mỗi một đòn Tiểu Trực đánh đều vô cùng mạnh mẽ và đẹp mắt, dưới đất đã có mấy tên bảo vệ nằm la liệt.

Trang Nại Nại: “…”

Tiểu Loan kiêu ngạo nói, “Tiểu Trực lợi hại đúng không? Anh ấy là cao thủ trong các cao thủ Taekwondo quốc tế, còn là lính đặc công xuất ngũ nữa đấy. Một đánh một trăm cũng không thành vấn đề!”

Trang Nại Nại: “!!!”

Người ta lợi hại, nhưng vẻ mặt kiêu ngạo của cậu là chuyện quỷ gì thế?

Lúc Tiểu Loan dìu Thôi Tinh Tước dậy, Tiểu Trực cũng đã hạ gục đám bảo vệ, năm người liền đi thẳng vào phòng họp. Nhưng trước cửa phòng họp cũng có bảo vệ đứng canh, nếu tiếp tục xông lên đánh nhau thì sẽ làm gián đoạn cuộc họp bên trong.

Lúc Trang Nại Nại đang khó xử thì thấy Thần Thủ tiến lên trước một bước. Chẳng biết anh ta làm thế nào mà quần của nhân viên bảo vệ trước cửa phòng họp... rơi xuống!

Trang Nại Nại: “!!!”

Thần Thủ, liêm sỉ của anh đâu mất rồi?

Thần Thủ chắp hai tay sau mông, Trang Nại Nại thấy một chiếc thắt lưng sáng loáng trên tay anh ta.

Bảo vệ bị tụt quần vội vàng kéo quần lên. Nhóm Trang Nại Nại chạy tới đẩy cửa đi vào, anh ta muốn chặn đường lại thì Tiểu Loan dí dỏm nháy mắt với anh ta, “Ấy, quần anh rơi rồi kìa!”

Bảo vệ vội vàng cúi xuống xem, lúc ngẩng đầu lên thì nhóm Trang Nại Nại đã lẻn vào phòng họp mất rồi. Anh ta chỉ đành trơ mắt nhìn bọn họ, vừa sốt ruột vừa tranh thủ túm chặt quần mình.

Lúc nhóm Trang Nại Nại đi vào phòng họp thì Tiêu Thái Bạch đang trình bày phương án thiết kế của đội cô ta. Phòng họp tối đen, chỉ có màn hình trình chiếu sáng. Đám cổ đông của Hoàng Gia Thịnh Thế thì ngồi dưới tập trung nghe, thi thoảng lại gật đầu.

Nhóm Trang Nại Nại ngồi xuống hàng ghế cuối cùng trong phòng họp. Trang Nại Nại chăm chú nghe Tiêu Thái Bạch trình bày, phương án của cô ta quả thật rất tuyệt. Nếu phương án của Mino không có vấn đề thì hai phương án này có thể ngang cơ với nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.