“Alo...”
Thế nhưng đợi một hồi, tiếng chuông di động vẫn kêu vang. Cô nhìn lại rồi đột nhiên cười hì hì, chỉ vào di động, nói: “Hóa ra còn chưa bấm nhận cuộc gọi.”
Ngón tay xẹt ngang qua phím nhận, rồi nói: “Alo!!!”
“Nại Nại!” Giọng nói của Tư Chính Đình mang theo một chút mệt mỏi cùng vui mừng, “Anh đang ở cửa, bọn em ở phòng nào, anh đến tìm em!”
Trang Nại Nại nghe vậy thì lập tức đứng lên rồi lớn tiếng nói: “Em... em đi tìm anh! Anh ở cửa chờ em!”
Nói tới đây, cô khoát khoát tay với nhân viên của mình: “Tôi đi trước, mọi người... cứ tiếp tục! Tôi sẽ thanh toán!”
Sau đó cô cầm túi xách lên, lắc lư đi ra ngoài.
Đang đi, đột nhiên “rầm” một tiếng, cô ngẩng đầu mới phát hiện hóa ra mình đập đầu vào cánh cửa, cho nên mới tỉnh táo lại một chút.
Từ phòng bao ra cửa chỉ mấy bước mà Trang Nại Nại đi hết mười phút.
Di động lại kêu lên.
“Nại Nại, em đâu rồi?” Tư Chính Đình sốt sắng hỏi.
“Đến đây! Đến đây!” Trang Nại Nại đang nói đột nhiên thấy có một người bước vào, người này mặt rỗ, dáng dấp rất xấu, “Em thấy anh rồi!”
Nói tới đây cô cúp máy rồi chạy về phía trước, sau đó nhìn cũng chẳng buồn nhìn mà ôm lấy cánh tay người ta: “Tư Chính Đình~”
Người đàn ông bị ôm lấy đột nhiên sửng sốt, “Trang Nại Nại? Sao cô lại ở đây? Đúng là trùng hợp! Chúng ta lại gặp nhau ở chỗ này, cơ mà cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126421/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.