Từ Đại Chí cảm thấy mình thật sự quá thảm, bèn cầm di động rồi gọi cho bạn cùng phòng: “Móa nó! Tao thật không đáng mặt đàn ông mà!”
“Sao thế?”
“Hóa ra Nại Nại thật sự thích tao, thế nhưng tao cứ trơ mắt nhìn Tư Chính Đình ôm cô ấy đi!”
“...”
Từ Đại Chí vừa lau máu mũi vừa thở dài: “Tao với Nại Nại bị người ta dùng gậy đánh uyên ương, thật không cam lòng!”
“... Từ Đại Chí, mày đừng điêu nữa, tao cúp đây!”
Từ Đại Chí: “...”
***
Tư Chính Đình sầm sì mặt ôm Trang Nại Nại lên xe, ngọn lửa trong lồng ngực không có chỗ xả ra khiến anh phải tháo lỏng cà vạt, rồi lại tháo lỏng, cuối cùng cởi hẳn ra rồi ném sang một bên.
Anh cúi đầu, cô gái mà mình đang ôm thế mà lại nhắm mắt ngủ ngon lành.
Bộ dáng không tim không phổi của cô khiến Tư Chính Đình thêm bực bội, đơn giản là không biết nên làm thế nào với cô nữa.
Tư Chính Đình buồn phiền đặt tay lên cổ áo của mình thì phát hiện cà vạt đã được tháo ra từ lâu rồi, nhất thời lại càng buồn hơn nên đấm một cái lên xe.
Một đấm này khiến Quý Thần ngồi đằng trước sợ đến run cả người, lập tức cảnh giác nhìn về phía trước, đồng thời âm thầm tự nhủ tôi là không khí, tôi là không khí...
Sau đó anh ta nhìn lén qua kính chiếu hậu, thấy gương mặt đang ngủ đến thơm ngọt của Trang Nại Nại thì méo xệch miệng.
Nếu anh ta mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126417/chuong-1099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.