Chương trước
Chương sau
Đối với gia đình bình thường mà nói, một trăm triệu là rất nhiều. Nhưng thời buổi bây giờ, tỉ lệ lạm phát tăng cao, một trăm triệu không đủ để phát triển một thương hiệu trang phục. Có rất nhiều khoản cần phải chi, từ tiền quảng cáo, tiền thiết kế, cho đến xưởng sản xuất, và nhiều khoản linh tinh khác. Muốn thu lãi trong vòng một năm đúng là khó lại càng khó hơn.

Tiêu Cốc Vân có tiền. Liệu bà ta có lén cho thêm Tiêu Thái Bạch không?

Cô mở báo cáo tài chính ra xem, xem đi xem lại vài lần, phát hiện Tiêu Cốc Vân gửi cho Tiêu Thái Bạch thêm một trăm triệu.

Đây vốn dĩ không phải cạnh tranh công bằng!

Trang Nại Nại nhíu chặt mày lại.

Lúc cô đang suy nghĩ phải làm như thế nào, Tiêu Khải gọi tới.

“Cả đêm qua cháu đi đâu?” Tiêu Khải nghiêm giọng hỏi.

Trang Nại Nại ngập ngừng đáp: “Cháu đi liên hoan với đồng nghiệp, uống hơi nhiều…”

Không hiểu tại sao cô lại vô thức nói dối.

Tiêu Khải hừ lạnh, nói: “Tối nay đi ăn với ông.”

Trang Nại Nại bất đắc dĩ hỏi lại: “Đi ăn ở đâu ạ?”

“Khách sạn Hoàng Gia, phòng 888.”

Trang Nại Nại thở dài, “Cháu có thể không đi được không?”

“Cháu nói xem?”

“…”

Cô có thể không đi sao?

Cúp điện thoại, Trang Nại Nại lầm bầm vài câu, sau đó gọi điện cho Tư Chính Đình.

Điện thoại đổ chuông một lát mới có người nghe.

“Chính Đình, ông nội bảo em tối đi ăn cùng ông, em không thể đi ăn với anh được rồi.”

Tư Chính Đình có chút thất vọng, “Vậy à?”

Trang Nại Nại chột dạ, “Hay là… anh đi cùng em?”

Tư Chính Đình cười trả lời, “Anh có chút chuyện cần làm. Em ăn ở đâu? Ăn xong, anh đón em về nhà.”

Về nhà trong lời nói của anh không phải là về biệt thự nhà họ Tiêu, mà là biệt thự nhà họ Tư.

“Ở khách sạn Hoàng Gia. Em không về nhà cùng anh được đâu. Ông nội là người cố chấp, lại còn thích thông thái rởm, giống hệt như người mấy chục năm trước. Đêm qua em không về, còn bị hỏi lý do nữa đó.”

Tư Chính Đình cười khẽ, “Vậy cũng tốt.”

Ít nhất, ông cụ sẽ ngăn Trang Nại Nại gặp Từ Đại Chí.

“Vậy ngày mai mình gặp nhau nhé ~ Hoặc là ngày mai cùng ăn trưa ~”

“Ừ.”

“Ông chủ, Tô Ngạn Bân hẹn ngài tối nay đến khách sạn Hoàng Gia ăn tối.” Quý Thần đột nhiên nói.

Khách sạn Hoàng Gia?

Tư Chính Đình vốn định từ chối, nhưng nghe địa điểm hẹn xong, lại đồng ý.

***

Vừa bước vào phòng 888, Trang Nại Nại lập tức sợ ngây người. Rõ ràng là nói ăn cơm cùng ông ngoại, sao ở đây lại có một đám trai đẹp? Chuyện này là sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.