Lễ tân không khách khí nói: “Thật ngại quá, chúng tôi không thể nói chuyện riêng của khách với ngài được.”
Một nhân viên phục vụ khác chạy tới, nói: “Thưa ngài Tư, Tiêu lão ở phòng 888.”
Thấy Tư Chính Đình đi rồi, nhân viên phục vụ mới đập lên đầu lễ tân, “Đúng là không có mắt mà! Sao cô lại dám nói chuyện với ngài Tư như thế? Có điều… sao ngài ấy không nổi giận nhỉ? Chẳng lẽ hôm nay tâm trạng của ngài ấy rất tốt?”
Đúng là tâm trạng của Tư Chính Đình rất tốt.
Anh đã nghĩ kỹ rồi. Tối nay anh tới đây tìm Tiêu Khải, để bàn chuyện hôn lễ với Nại Nại.
Nghĩ đến chuyện hôn lễ, lại không nhịn được nghĩ tới cuộc hôn nhân trước kia. Để Quý Thần đi đăng ký kết hôn là rất không công bằng với Nại Nại.
Anh cảm thấy rất áy náy với cô. Cho nên lần này anh sẽ không kết hôn qua loa. Anh nhất định phải cho cô một hôn lễ thế kỷ.
Không phải là bởi vì thân phận của Nại Nại đã khác xưa, mà là bởi vì… tình cảm của bọn họ đã khác xưa.
Tư Chính Đình ngẩng đầu nhìn cửa phòng 888, đột nhiên có chút khẩn trương. Anh quay lại nhìn Quý Thần đang cầm bộ sản phẩm chăm sóc, nhíu mày hỏi: “Tặng những thứ này, có thật sự ổn không?”
“Ông chủ, ngài đã hỏi lần thứ ba rồi. Lần đầu gặp mặt, không cần tặng món gì quá quý giá, chỉ cần có lòng là được rồi.”
Tư Chính Đình cúi đầu chỉnh sửa lại âu phục của mình, “Lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126391/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.