Chương trước
Chương sau
Trang Nại Nại đi đến bộ phận hậu cần, quả nhiên vẫn thấy cảnh đám người trong bộ phận hậu cần đang làm việc riêng.

Trang Nại Nại lại chỗ Tiểu Loan, “Có thể hack máy tính của Tiêu Thái Bạch không? Còn nữa, tìm địa chỉ IP của người post video, sau đó hack máy tính người đó.”

Tiểu Loan xoa tay, hưng phấn nói: “Cuối cùng cũng có chuyện có chút khiêu chiến. Mỗi ngày đều chơi game, chán chết tôi rồi!”

Nói đến đây, anh ta mở máy tính, gõ phím vài cái, màn hình đen lại, từng hàng chữ tiếng Anh lóe lên. Nhìn một lát, Trang Nại Nại cảm thấy chóng mặt nên đi sang bên cạnh ngồi nghỉ.

Mới vừa uống một ngụm nước thì nghe Tiểu Loan nói: “Ối chà, Tiêu Thái Bạch thông minh lên rồi, không lưu trữ gì trong máy tính cả. Tôi hack video giám sát của bọn họ thì thấy cô ta lưu trong USB, bỏ vào túi áo.”

Anh ta chỉ người trên video.

Trang Nại Nại nhíu mày, “Muốn trộm USB trên người cô ta cũng không dễ.”

Cô vừa dứt lời, Tiểu Loan và Tiểu Trực liền nhìn về phía Thần Thủ.

Trang Nại Nại quyết định dẫn Thần Thủ tới công ty của Tiêu Thái Bạch. Lúc đến nơi, công ty đó đang tăng ca.

Trang Nại Nại dẫn Thần Thủ đi vào, đúng lúc thấy Tiêu Thái Bạch đứng trên hành lang. Cô bước tới chỗ cô ta, chủ động hỏi: “Này, cùng ăn trưa không?”

Tiêu Thái Bạch nhướng mày, cô ta không ngờ Trang Nại Nại sẽ tới đây.

“Thật ngại quá, tôi không rảnh. Tôi nghĩ chắc cô cũng không rảnh đâu ha? Nếu cô có thời gian thì nghĩ cách vượt qua nguy cơ lần này đi.” Tiêu Thái Bạch cười đắc ý, liếc Trang Nại Nại một cái rồi đi vòng qua người cô.

Trang Nại Nại đột nhiên ngáng chân ra, Tiêu Thái Bạch suýt chút nữa ngã sấp xuống, Thần Thủ bước lên giả vờ đỡ cô ta.

Tiêu Thái Bạch nổi giận, “Trang Nại Nại, cô muốn làm gì!”

Trang Nại Nại hừ lạnh, “Tiêu Thái Bạch, chuyện này là do cô giở trò đúng không?”

Tiêu Thái Bạch tao nhã phủi hai tay mình, nhìn Trang Nại Nại với ánh mắt chán ghét, “Đúng thì thế nào, không đúng thì thế nào?”

“Trang Nại Nại, đừng ngây thơ như vậy, tìm tôi cũng vô dụng thôi, cô vẫn nên nghĩ làm thế nào để vượt qua khủng hoảng thương hiệu lần này thì hơn. Dù cô có cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không giúp cô đâu!”

Dứt lời, cô ta xoay người đi ra ngoài.

Đến khi không còn thấy bóng dáng Tiêu Thái Bạch nữa, vẻ tức giận trên mặt Trang Nại Nại mới biến mất, cô hỏi Thần Thủ: “Lấy được chưa?”

Thần Thủ chép miệng, lấy một chiếc USB từ trong túi ra.

***

Chất lượng trang phục của Hoàng Gia Thịnh Thế có vấn đề, tin tức càng xào càng nóng, dần dần trở thành tin tức hot nhất. Thậm chí, còn có phóng viên đến tận công ty để phỏng vấn.

Hoàng Gia Thịnh Thế không đưa ra bất cứ câu trả lời chính thức nào về chuyện này mà còn xem như không có chuyện gì xảy ra. Thái độ này làm cư dân mạng phê phán, sau một thời gian lên men thì chuyện này chính thức bùng nổ. Các cửa hàng trang phục của Hoàng Gia Thịnh Thế vắng tanh, vắng tới mức có thể giăng lưới bắt chim.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.