Trang Nại Nại đến công ty xử lý công việc rồi tan làm sớm, đến biệt thự của hai con.
Trong phòng khách treo đầy bóng bay và bày các loại bánh kẹo màu sắc sặc sỡ. Hai đứa trẻ đang chập chững tập đi ở dưới lầu. Bé Nháo đã biết chạy, thằng bé chạy được hai bước thì quay lại nhìn về phía Bé Lười. Bé Lười quả thật rất lười, nhưng thấy Bé Nháo nhìn thì cũng đi lên vài bước.
Hai đứa bé đã lớn hơn, không còn tranh giành tình cảm với nhau như trước nữa, rất hòa thuận với nhau.
Thấy Trang Nại Nại đến, hai đứa vui sướng chạy tới, bập bẹ gọi mẹ, sau đó mỗi đứa ôm một chân cô.
Trang Nại Nại cúi đầu nhìn hai khuôn mặt đã dần thành nét của hai đứa, Bé Nháo càng lúc càng giống Tư Chính Đình, còn Bé Lười thì lại có đôi nét giống cô, các đường nét thanh tú khiến bé trông càng yếu ớt hơn. Không hiểu có phải vì còn bé hay không mà bất cứ ai mới gặp lần đầu cũng đều nghĩ thằng bé là con gái.
Trang Nại Nại xoa đầu hai đứa rồi đi vào trong, tiếng Ms. Đinh truyền ra từ trong phòng bếp: “Răng chú Tiêu không chắc lắm, cố gắng nấu nhừ một chút.”
Trang Nại Nại khẽ cười, cảm thấy ấm áp trong lòng.
Cô ngồi chơi với hai con một lát thì thấy Tư Tĩnh Ngọc xách mấy món đồ chơi đi vào, thân hình gầy gò lộ vẻ lẻ loi.
Trang Nại Nại không nhịn được nhìn phía sau Tư Tĩnh Ngọc, nhưng lại không thấy ai đi cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126326/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.