Xét đến ngọc thì phải nói đến duyên phận, mỗi một miếng ngọc đều có chất riêng của nó. Hai miếng ngọc này khiến người ta có cảm giác ấm áp. Tư Quang Tùng chỉ nhận ra chúng không tầm thường, nhưng lại không nhìn ra được chúng có gì khác biệt, bèn đẩy tay Tư Quang Thanh, “Anh, đây là ngọc gì thế?”
“Đây là hai miếng bạch ngọc thượng hạng! Chú còn nhớ anh từng nói với chú, có hai miếng ngọc bội cao cấp, tượng trưng cho câu chuyện tình yêu của quốc vương và vương hậu Sa Na trong truyền thuyết cổ Hy Lạp không? Hơn hai mươi năm trước, hai miếng ngọc này được bán đấu giá với cái giá rất cao!”
Tư Quang Tùng giật mình, “Là hai miếng ngọc trị giá hai trăm triệu NDT mà anh bảo đó sao?”
Tư Quang Thanh gật đầu.
Hai trăm triệu NDT, hơn hai mươi năm trước tương tương với hai mươi tỷ NDT bây giờ!
Hai miếng ngọc này tại sao lại ở đây?
Tư Quang Tùng nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn hai miếng ngọc lộ rõ vẻ tham lam. Còn Tư Quang Thanh thì khiếp sợ nhìn Tiêu Khải.
Lưu tiểu thư đứng bên cạnh lại kêu ầm lên, “Bác Tư chắc là nhìn nhầm rồi? Hai trăm triệu NDT? Đừng nói là hai trăm triệu, đến hai trăm nghìn NDT, nhà họ Cố còn không lấy ra nổi nữa là, đây chắc chắn là đồ dỏm!”
Hai cái tượng vàng cô ta tặng mới chỉ hơn một trăm nghìn NDT, ấy thế mà hai miếng ngọc chỉ bằng cỡ bàn tay này lại trị giá những hai trăm triệu NDT? Lừa ai chứ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126314/chuong-1151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.