Tư Tĩnh Ngọc ngơ ngác nhìn bọn họ.
Tân Tân vùng vẫy gào khóc gọi cứu mạng, nhưng mọi người xung quanh lại hiểu lầm là thằng bé đang giận dỗi.
Nếu là đứa trẻ khác, Tư Tĩnh Ngọc đã sớm xông lên, nhưng nó là Tân Tân...
Cô siết chặt tay, một suy nghĩ xộc thẳng lên đầu.
Chính là vì thằng bé này mà cô và Thi Cẩm Ngôn trở thành như bây giờ. Nếu không có nó thì với tính cách của Thi Cẩm Ngôn, dù cô không yêu anh, anh cũng sẽ vì trách nhiệm mà ở bên cô cả đời.
Nếu không có Tân Tân...
Con của cô đã chết…
Cô không phải là thánh mẫu, nếu là con của người khác, cô sẽ xông lên cứu. Nhưng thằng bé này là Tân Tân, chính nó đã phá hủy hạnh phúc gia đình cô, chính nó đã nói “cô trả lại ba cho con và mẹ đi”, chính nó đã đẩy cô tới bước đường không thể quay lại được nữa...
Tư Tĩnh Ngọc bình tĩnh đứng đó, sâu trong đáy lòng nổi lên sóng biển ngập trời. Cô cảm thấy căng thẳng như chính bản thân mình đang đối mặt với sự sống chết.
Cô mở to mắt nhìn người đàn ông đó khiêng Tân Tân đi ngang qua cô. Lòng bàn tay cô đổ đầy mồ hôi, biết tin con mình đã chết làm tâm lý của cô trở nên vặn vẹo.
Tân Tân khóc rất thê thảm, đấm đá lung tung vào gã đàn ông kia. Trong khoảnh khắc đi ngang cô, hai mắt Tân Tân sáng lên giống như là nhìn thấy được hy vọng.
Thằng bé kích động nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126201/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.