Diêu Đằng giơ cơm hộp lên, “Anh nghĩ là em không có tâm trạng nấu cơm nên mang cơm đến cho em.”
Nói xong câu đó, anh bước lại cửa thay dép mình đem tới, “Anh biết nhà em không có dép của đàn ông, nhưng ít nhiều gì cũng phải có một đôi. Nếu không… khách đến nhà mà đi chân trần thì rất khó coi.”
Tư Tĩnh Ngọc mặc kệ anh, quay người vào phòng khách.
Cô lớn lên cùng Diêu Đằng nên có thái độ rất tự nhiên với anh. Cô chỉ ghế sofa, nhìn hai phần cơm trên bàn, nói: “Để em đi lấy bát cho anh ăn, em ăn rồi.”
Diêu Đằng sửng sốt, “Em ăn rồi?”
Tư Tĩnh Ngọc gật đầu. Lúc đi vào phòng bếp, cô hơi bất ngờ khi phát hiện ra một chuyện. Cô về nước đã hai ngày rồi, bởi vì cứ thấy nghẹn trong lòng nên không ăn được gì nhiều. Nhưng tối nay không ngờ cô lại ăn hết một bát mì.
Cô lắc đầu, vứt hết suy nghĩ này ra khỏi đầu, sau đó đưa một cái bát cho Diêu Đằng, “Anh ăn trước đi.”
Cô lại tủ lạnh lấy hai chai nước, một chai cho Diêu Đằng, một chai cho mình. Cô vừa ngồi xuống ghế thì có tiếng gõ cửa vang lên. Cô ra ngoài mở cửa, là Thi Cẩm Ngôn đi rồi quay lại.
Thi Cẩm Ngôn nghiêm trang đứng ngoài cửa, anh liếc nhìn vào bên trong, thấy quần áo Diêu Đằng vẫn còn ngay ngắn, không xộc xệch gì mới thở phào một hơi.
Sau đó, anh cúi đầu xuống, “Chuyện là, anh vừa ra ngoài thì phát hiện ra bên ngoài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126186/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.