Tiếng gõ cửa đinh tai nhức óc, Tư Tĩnh Ngọc nhíu mày, phản ứng đầu tiên là đi xem Tân Tân. Nghe tiếng khóc nho nhỏ của Tân Tân, Thi Cẩm Ngôn chạy vọt vào phòng ngủ bế Tân Tân lên dỗ.
Lúc này Tư Tĩnh Ngọc mới ra mở cửa, thấy Bạch Nguyệt đứng bên ngoài với vẻ mặt vô cùng khẩn trương và cảnh giác, “Tư Tĩnh Ngọc, cô có ý gì? Tân Tân đâu?”
Dứt lời, cô ta đẩy mạnh Tư Tĩnh Ngọc ra, xông thẳng vào trong, “Cô trả Tân Tân lại cho tôi! Tôi nói cho cô biết, Tân Tân là con trai của tôi, không ai có thể cướp đi được!”
Tư Tĩnh Ngọc bị cô ta đẩy ra, lưng đập vào cửa. Cô nhíu mày, xoa xoa eo của mình.
“Tân Tân đâu? Tư Tĩnh Ngọc, tôi nói cho cô biết, đừng nghĩ tới việc muốn cướp con trai tôi rồi cùng Thi Cẩm Ngôn gương vỡ lại lành! Tân Tân là con trai của tôi, vĩnh viễn là như vậy! Dù cô có đi kiện thì tòa cũng sẽ xử tôi thắng thôi!”
Cô ta hét xong những lời này, thấy Thi Cẩm Ngôn ôm Tân Tân từ trong phòng ngủ ra ngoài. Cô ta há miệng, muốn nói gì đó, nhưng lại không nói nên lời.
Cô ta cắn môi, nhìn Tư Tĩnh Ngọc, rồi lại nhìn Thi Cẩm Ngôn, hỏi: “Sao anh lại ở đây?”
Sau đó, cô ta quay đầu nhìn về phía Tư Tĩnh Ngọc, “Có phải là cô làm không? Cô cố ý bắt Tân Tân, sau đó gọi Cẩm Ngôn tới tìm cô? Sao cô lại mưu mẹo như vậy? Tư Tĩnh Ngọc, có phải cô muốn cướp con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126182/chuong-1218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.