Tư Tĩnh Ngọc vừa mở cửa thì Tân Tân đã vọt vào nhà, Thi Cẩm Ngôn đi phía sau thì nhìn thấy Diêu Đằng đầu tiên, sau đó rũ mắt xuống. Quả nhiên chiếc xe anh vừa thấy dưới nhà chính là của anh ta. Lúc anh đang suy nghĩ, chợt nghe Tân Tân reo lên: “Con tìm được vở bài tập rồi!”
Thi Cẩm Ngôn gật đầu, nhìn về phía Tư Tĩnh Ngọc lần nữa. Trước đây, anh không tìm được lý do đến tìm cô. Còn bây giờ anh phát hiện cô rất dễ mềm lòng với trẻ con, vậy nên anh không nhịn được mà dùng Tân Tân để thăm dò cô. Cứ nghĩ đến chuyện cuộc hôn nhân của bọn họ chỉ còn hai tháng, trái tim của anh lại bắt đầu đau âm ỉ.
Anh liếc mắt với Tân Tân rồi lại nhìn cô, sau đó nghe thấy thằng bé nói: “Cô ơi con buồn ngủ quá, không đi nổi nữa rồi! Con có thể ngủ lại đây được không?”
Tư Tĩnh Ngọc: “!!!”
Thằng bé có biết mình đang nói gì không?
Tư Tĩnh Ngọc nhíu mày, kiên quyết trả lời: “Không được!”
Tân Tân thất vọng cúi đầu nhìn Thi Cẩm Ngôn.
Thi Cẩm Ngôn mím môi không nói gì. Hai ba con đành phải dắt nhau đi về. Ra tới cửa, Thi Cẩm Ngôn đột nhiên nhìn về phía Diêu Đằng, “Cảnh sát Diêu còn chưa về sao?”
Diêu Đằng nhìn về phía Tư Tĩnh Ngọc.
Lại nghe Thi Cẩm Ngôn nói: “Bây giờ đã chín giờ rưỡi tối rồi, có chuyện gì thì ngày mai nói. Tĩnh Ngọc phải đi nghỉ rồi.”
Tư Tĩnh Ngọc: “…”
Rốt cuộc là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126167/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.