Vào một hôm nào đó, cô tan làm sớm, chợt nhớ đến lời nói của Thi Cẩm Ngôn nên muốn nấu cho anh một bát mì.
Cô còn nhớ rõ, lần đầu tiên cô cắt cà chua, vì cắt mạnh quá nên dao trượt vào ngón tay, máu nhỏ giọt xuống thớt.
Cô hoảng sợ lấy vải buộc chặt ngón tay cầm máu, nhưng cái thớt rửa mãi không sạch máu, cô quyết định vứt luôn nó vào thùng rác.
Sau đó, cô gọi thức ăn bên ngoài.
Lúc Thi Cẩm Ngôn trở về, vì sợ anh phát hiện ra nên cô cứ tránh anh mãi.
Cuối cùng anh vẫn phát hiện ra. Cô giống như một đứa trẻ làm sai, cúi đầu không dám nói lời nào. Mà anh thì cứ nhìn chằm chằm ngón tay của cô, hỏi cho bằng được đã xảy ra chuyện gì.
Cô ấp úng không dám nói thật, anh liền đứng lên đi vào phòng ngủ.
Cô tưởng anh tức giận, nhưng chỉ một lát sau, anh cầm hộp thuốc gia đình đi ra, gỡ miếng vải băng bó sơ sài của cô, khử trùng ngón tay, rồi băng lại lần nữa.
Khoảnh khắc nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc đó của anh, Tư Tĩnh Ngọc rất muốn khóc.
Cô đã yêu anh đến mức không còn lối thoát, nhưng người anh yêu vẫn luôn là Bạch Nguyệt.
Dù anh lừa cô hay anh muốn giấu cô, cái gì cũng được. Ít nhất, trong khoảnh khắc đó cô vẫn có cảm giác được anh đang nâng niu, thương xót.
Những ngày sau đó, anh lo cho ngón tay cô còn hơn cả bản thân cô.
Sau ngày bị thương, cô thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126159/chuong-1229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.