Cô ta nói vòng vo, cũng chỉ ám chỉ rằng cô đang xen vào chuyện của người khác.
Tư Tĩnh Ngọc nhếch môi, trong lòng không còn đau đớn như lúc nãy nữa.
Lúc này, cô mới nhìn sang Thi Cẩm Ngôn, thấy anh cau mày nhìn Bạch Nguyệt, sau đó mới giải thích với cô, “Tân Tân sống chết không chịu đến bệnh viện, nên anh định mấy hôm nữa sẽ đưa nó đi khám.”
Nói đến đây, anh im lặng một chút, sau đó vẫn hỏi: “Sao em lại về đây?”
Sao cô lại về đây?
Đầu óc Tư Tĩnh Ngọc như đông cứng lại, rõ ràng là có thể tùy tiện nói dối một câu, nhưng cô lại chẳng thể thốt nên lời.
Cô mấp máy môi, nhưng lại không biết nói gì.
Nói cô lo lắng cho Tân Tân thì chắc chắn sẽ bị cười nhạo đúng không?
Cô đúng là quá ngu xuẩn!
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến từ sau lưng, “Tĩnh Ngọc, đã lấy đồ chưa?”
Cô ngây ra, cảm thấy một bàn tay ấm áp đặt lên vai. Sau đó, Diêu Đằng tiến lên bên cạnh cô, nhìn vào trong nhà, “Chẳng phải em nói về lấy đồ à? Sao còn chưa xuống?”
Anh ta vừa dứt lời, ánh mắt của Thi Cẩm Ngôn đã tối sầm lại.
Về lấy đồ?
Lấy cái gì?
Có phải cô muốn lấy đồ để đi với Diêu Đằng không?
Anh muốn nói gì đó, nhưng lại chợt nghĩ anh dựa vào đâu mà yêu cầu cô ở lại?
Anh phải giải thích chuyện hôm nay cho cô hiểu, nhưng trong tình huống này thì phải giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126091/chuong-1263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.