Em là điều tuyệt vời nhất của đời anh, nhưng anh lại là người khiến em hối hận nhất.
Thi Cẩm Ngôn cảm thấy cả người lạnh lẽo từ trong ra ngoài. Trên mặt anh có thứ gì lạnh buốt. Anh khựng lại, sờ lên đó, nhưng không phải là nước mắt. Bầu trời đã đổ mưa phùn, tuy không nặng hạt nhưng lại rất dày, cả bầu trời nhanh chóng chìm trong cơn mưa.
Anh vô thức nhìn về phía thân hình gầy guộc của Tư Tĩnh Ngọc, muốn cởi áo ra che mưa cho cô, nhưng Diêu Đằng đã nhanh hơn anh một bước, cởi cảnh phục ra choàng cho cô. Động tác cởi áo của anh khựng lại, nhưng rồi lại tiếp tục cởi ra, cầm trong tay. Anh nhìn cái áo đó, cười khổ. Anh có tư cách gì để che mưa chắn gió cho cô chứ?
Lúc kết hôn với cô, anh đã thề với lòng mình rằng cả đời này anh sẽ bảo vệ cô chu toàn, để cô được vui vẻ, hạnh phúc, nhưng bây giờ thì sao?
Cô đã gặp lại Diêu Đằng rồi. Sau khi ly hôn, cô sẽ sống cuộc sống hạnh phúc với anh ta.
Nhưng anh lại không chịu buông tay.
Diêu Đằng an ủi cô vài câu rồi nói, “Tĩnh Ngọc, trời mưa rồi, chúng ta về xe ngồi được không?”
Tư Tĩnh Ngọc ngẩng đầu lên, nước mắt lăn dài trên má, đôi mắt mù mịt. Cô gật đầu, Diêu Đằng đỡ cô dậy, sau đó hai người liền đi về hướng bên này.
Thi Cẩm Ngôn vô thức trốn vào góc, trơ mắt nhìn bọn họ đi ngang qua anh. Anh cũng không biết tại sao phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3126083/chuong-1267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.