Hai người đứng trên bờ biển được một lát thì Tư Chính Đình đi tới. Anh đưa Tiêu Khải một ly sữa ấm, Trang Nại Nại một chai nước trái cây, “Gió lớn quá, hay là chúng ta qua bên kia đợi?”
Trang Nại Nại lắc đầu, “Không sao. Anh không đi tiếp khách mà đến đây làm gì?”
Tư Chính Đình cười, “Bên đó có chị rồi.”
Tiêu Khải hừ lạnh, “Tư Chính Đình, cháu cũng là người làm việc lớn, đừng có suốt ngày bám vợ như thế chứ!”
Tư Chính Đình ngoan ngoãn trả lời: “Vâng, ông nội nói đúng ạ!”
Tiêu Khải quay đầu lại nhìn Tư Chính Đình, còn anh thì cúi đầu xuống, ánh mắt hai người tóe lửa trong không trung, trong mắt anh viết đầy khiêu khích.
Trang Nại Nại mất hứng, “Ông nội, ông còn như vậy nữa, cháu sẽ để Bé Lười tới quản lý Hoàng Gia Thịnh Thế. Tư Chính Đình tới ở nhà họ Tiêu với cháu chứ không phải là tới để chịu ức hiếp.”
Tiêu Khải nói: “Hừ, đúng là gả con gái như tát nước ra ngoài. Câu nói này đúng lắm!”
Ông chỉ vào Tư Chính Đình, mắng: “Đừng tưởng ông không biết cháu mang một bụng ý xấu, còn diễn ở trước mặt ông làm gì?”
Tư Chính Đình gật đầu, “Vâng, ông nội, đều là cháu không đúng.”
Dáng vẻ này của Tư Chính Đình càng khiến Trang Nại Nại đau lòng hơn, cô bước lên đứng trước mặt anh, “Ông nội, ông đừng nói nữa, ông còn nói, cháu sẽ mặc kệ Hoàng Gia Thịnh Thế cho ông xem!”
Tiêu Khải: “!!!”
Vì sao ông lại có cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125954/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.