Trong hang động tối đen, chỉ có ánh sáng phát ra từ điện thoại của Thi Cẩm Ngôn. Ánh sáng nhạt nhòa khiến Tư Tĩnh Ngọc không thấy rõ vẻ mặt của anh.
Trước khi rơi xuống, cô nghe anh nói “anh yêu em”, chẳng lẽ bây giờ anh muốn lặp lại một lần nữa sao?
Lúc này, cô cảm thấy chân mình không còn đau nữa, tất cả mọi âm thanh xung quanh đều biến mất. Cô khẩn trương nhìn đường nét trong bóng tối của Thi Cẩm Ngôn, “Anh nói đi!”
Thi Cẩm Ngôn nắm tay cô, từ từ nói: “Em có biết lúc anh nghe tin nhà họ Tư bí mật tổ chức hôn lễ, anh đã nghĩ gì không?”
Từ trước đến nay, anh vốn ít nói, nhưng không có nghĩa là anh sẽ không nói. Có điều, vì đối tượng là Tư Tĩnh Ngọc nên anh mới bị rối loạn phương hướng.
Gò má Tư Tĩnh Ngọc nóng hừng hực, cô cảm thấy tính cách đoan trang của mình không gánh nổi giọng nói trầm thấp cuốn hút của anh.
Cô lạnh nhạt “hửm?” một tiếng, xem như trả lời anh.
Thi Cẩm Ngôn tiếp tục: “Anh tưởng người kết hôn là em.”
Tư Tĩnh Ngọc không vui cúi đầu xuống, “Sao có thể chứ? Em và anh còn chưa nhận giấy ly hôn mà.”
Thi Cẩm Ngôn nghẹn lời, một lúc sau mới cười nói: “Đúng vậy, sao anh lại quên mình còn chưa nhận giấy ly hôn nhỉ?”
Nói đến đây, anh nắm chặt tay Tư Tĩnh Ngọc như sợ cô đi mất.
“Tĩnh Ngọc, em… chúng ta…”
Tuy anh đã nghĩ xong những lời cần phải nói rồi, nhưng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125945/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.