Tư Tĩnh Ngọc và Thi Cẩm Ngôn nghe thấy thế hốt hoảng, sau đó liền thấy một bóng người rơi xuống.
“Tõm!”
Lâm Hi Nhi rơi xuống nước, còn Ngô Vũ Vi thì lảo đảo bỏ đi. Lâm Hi Nhi vùng vẫy dưới nước, suýt thì chết đuối. Thi Cẩm Ngôn thấy thế liền không hề do dự mà nhảy xuống.
Tuy anh không biết bơi, nhưng nước mới chỉ lên đến cổ. Anh dò dẫm từng bước một, đi qua kéo Lâm Hi Nhi lên.
Lâm Hi Nhi dĩ nhiên không ngờ ở đây có người nên liền hốt hoảng kêu to, “Ai? Anh là ai? A a a a a a!!!”
Cô vừa rơi xuống đây, vẫn chưa thích ứng được với bóng tối nên cũng không thấy gì cả, chỉ hốt hoảng kêu gào.
Thi Cẩm Ngôn cau mày, “Là tôi.”
Nhưng Lâm Hi Nhi không biết Thi Cẩm Ngôn, chỉ nghe thấy là giọng nam nên lại càng hoảng sợ, giọng run run, “Anh… anh là ai?”
Cũng may mà Tư Tĩnh Ngọc kịp thời lên tiếng: “Lâm Hi Nhi, là chị!”
Lâm Hi Nhi lúc này mới khựng lại, hỏi với vẻ không chắc chắn, “Chị Tĩnh Ngọc?”
Tư Tĩnh Ngọc “ừ” một tiếng rồi nói tiếp, “Đừng sợ, bám vào người Thi Cẩm Ngôn đi.”
Lúc này Lâm Hi Nhi mới bình tĩnh lại, được Thi Cẩm Ngôn dìu đến chỗ phiến đá. Hai tảng đá cũng không lớn lắm, ba người đứng trên đó rất chật chội. Nhưng mực nước vẫn tiếp tục dâng lên, đã lên đến eo của bọn họ, xem chừng chỉ qua một tiếng nữa thôi là mực nước sẽ nhấn chìm họ.
Lâm Hi Nhi hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125921/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.