Ví dụ như lúc này, rốt cuộc cô vội vàng theo Diêu Đằng sang Mỹ để làm gì?
Thi Cẩm Ngôn bỗng nhiên nhận ra, từ sau khi kết hôn, sau lần cãi nhau đó, thời gian bọn họ ở chung tổng cộng còn chưa đến nửa tháng.
Anh mở điện thoại ra, do dự một chút, cuối cùng vẫn gọi cho Tư Tĩnh Ngọc.
Lúc này, Tư Tĩnh Ngọc cũng đang đứng trên ban công biệt thự của mình, lẳng lặng nhìn về phía xa. Nghĩ đến cảnh nhận con hôm nay, lòng cô lại đau xót. Cô cố lắc đầu, để mình không chìm sâu vào cảm giác buồn bã, lúc này mới chợt nhớ ra sau khi về nước, cô vẫn chưa nói chuyện với Thi Cẩm Ngôn.
Lúc ở trong hang động, bọn họ đã trải lòng với nhau rồi. Trong lòng anh có cô, và cô cũng thế. Nghĩ đến đây, Tư Tĩnh Ngọc lại cầm điện thoại lên, tính gọi cho anh thì điện thoại lại chợt đổ chuông, cứ như thần giao cách cảm vậy. Cô liền nở nụ cười, cuối cùng cũng nếm trải được cảm giác ngọt ngào lúc yêu đương, “Alo.”
Nghe thấy vẻ mệt mỏi trong giọng cô, tất cả cảm xúc khó chịu trong lòng Thi Cẩm Ngôn đều chìm xuống, anh hỏi, “Sao thế? Sao nghe giọng em mệt mỏi như vậy?”
Tư Tĩnh Ngọc nghe anh quan tâm như thế thì nước mắt liền dâng lên, cô ra sức mở to mắt để ép nước mắt xuống, rồi mới nói, “Không sao ạ.”
“Tĩnh Ngọc.”
“Vâng.”
“Tĩnh Ngọc, anh cảm thấy với mối quan hệ của chúng ta bây giờ hẳn là nên thẳng thắn, thành khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125886/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.