Bạch Nguyệt bị anh nhìn như vậy thì lạnh toát cả người. Cô ta chỉ nhất thời xúc động mới làm ra chuyện này, không ngờ lại khiến ba Thi tức giận đến thế.
Bạch Nguyệt nuốt nước miếng, nói: “Cẩm Ngôn! Anh đừng nóng, em...”
Cô ta còn chưa nói hết, Thi Cẩm Ngôn đã đứng vọt dậy, nhào đến xách cổ áo cô ta lên.
Người đàn ông cao một mét tám, mắt đỏ lừ, bàn tay xách cổ Bạch Nguyệt cũng run lên, anh nhìn chằm chằm cô ta, nói: “Nếu ba tôi có mệnh hệ gì, tôi sẽ không tha cho cô đâu!”
Nói xong Thi Cẩm Ngôn quăng mạnh cô ta xuống đất. Ngón tay và đầu gối của cô ta trượt trên mặt đất, đau rát. Cô ta khiếp sợ nhìn Thi Cẩm Ngôn đã quay về ngồi bên cạnh ba Thi.
Mẹ Thi khóc lóc kể lể: “Nhà họ Thi chúng tôi không phải như thế! Nếu không ông chồng tôi đã không tức thành như thế này! Cô ta với con trai chúng tôi không có quan hệ gì cả, cô ta là kẻ xấu lúc nào cũng chỉ muốn vào được nhà chúng tôi! Hu hu hu, ông ơi, nếu ông có mệnh hệ gì, tôi cũng không thiết sống nữa!” Tiếng khóc thê lương của mẹ Thi còn khiến người ta đồng tình hơn cả tiếng khóc của Bạch Nguyệt.
Mọi người nghĩ lại, thấy từ ngày nhà họ Thi dọn vào khu này, tính tình của hai ông bà rất tốt, gặp ai cũng cười nói, lại còn nhiệt tình. Mặc dù Thi Cẩm Ngôn không hay qua đây nhưng trông cũng không giống người xấu. Còn về Tư Tĩnh Ngọc thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125838/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.