Lúc Tư Tĩnh Ngọc ra ngoài, Bạch Nguyệt đã đi rồi. Cô mặc kệ cô ta, đi về hướng phòng bệnh của Tân Tân. Nhìn một lớn một nhỏ trong phòng bệnh, dù đau đớn làm cho sắc mặt của cô trắng bệch nhưng cô vẫn nở nụ cười. Cô đẩy cửa phòng đi vào, từ nay về sau, bọn họ thật sự trở thành người một nhà rồi.
Sáng ngày hôm sau, Bạch Nguyệt và Tư Tĩnh Ngọc cùng đến phòng làm việc của bác sĩ lấy kết quả xét nghiệm. Lúc bác sĩ thông báo máu tủy của cô ta không thích hợp với Tân Tân, vẻ mặt cô ta không hề thay đổi, giống như đã lường trước được là như thế.
Khuôn mặt Thi Cẩm Ngôn hiện lên vẻ thất vọng. Tủy thích hợp, đúng là chỉ có thể gặp mà không thể cầu, nếu không thì anh cũng sẽ không cho Bạch Nguyệt 5% cổ phần công ty.
Anh thầm thở dài, sau đó thấy bác sĩ cầm một tờ kết quả xét nghiệm khác, nói với Tư Tĩnh Ngọc: “Tủy của cô cũng không thích hợp.”
Thi Cẩm Ngôn kinh ngạc nhìn về phía Tư Tĩnh Ngọc, thấy cô bình thản gật đầu.
Bác sĩ nhìn mấy người này trước mặt, có vài lời muốn nói nhưng vẫn không nói ra.
Ra khỏi phòng làm việc, Bạch Nguyệt nói: “Không thể trách tôi không thích hợp, cũng đừng nghĩ lấy lại 5% cổ phần!”
Dứt lời, cô ta nhìn Thi Cẩm Ngôn, thấy anh không hề nhìn lại thì cảm thấy bực mình. Đối với anh mà nói, cô ta chỉ có chút tác dụng này thôi sao?
Bạch Nguyệt mím môi, xoay người bỏ đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125788/chuong-1414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.