Cách cứu Tân Tân?
Mẹ Thi ngẩn người.
Bạch Nguyệt tiếp tục: “Bác đừng trả lời, chúng ta có thể gặp nhau nói chuyện, nhưng bác không được nói với Thi Cẩm Ngôn và Tư Tĩnh Ngọc biết chuyện này.”
Vì sao không được nói?
Tuy mẹ Thi cảm thấy nghi ngờ, nhưng vào giây phút này, bà giống như thấy được hy vọng nên không dám nói gì cả.
Bà nuốt nước miếng, đứng lên đi ra ngoài, “Ừ, lát nữa gặp.”
Bà cúp điện thoại, quay đầu nhìn vào phòng.
Tư Tĩnh Ngọc đang cầm khăn lau mặt cho Tân Tân, còn Thi Cẩm Ngôn đang xử lý văn kiện trong công ty.
Tân Tân là đứa trẻ nhạy cảm nên hai người không dám để nó ở một mình, chỉ có thể ở bên cạnh nó, dùng hành động nói cho nó biết bọn họ sẽ không bỏ rơi nó. Vậy nên cả hai người đều không thấy sự khác thường của mẹ Thi.
Mẹ Thi thở phào, xách túi đi ra ngoài, “Mẹ phải quay lại thăm ba các con, mẹ mà ở đây lâu quá thì ba các con sẽ mắng mẹ cho xem.”
Thi Cẩm Ngôn đứng lên, “Con đưa mẹ đi.”
“Không cần, con ở đây với Tân Tân đi.” Dứt lời, bà lại thở dài, “Cực khổ cho các con rồi.”
Trong nhà có hai người bệnh, áp lực của Tĩnh Ngọc và Cẩm Ngôn cũng rất lớn. Nghĩ như vậy, bà biết mình nhất định phải khỏe mạnh, cái nhà này không chịu nổi thêm ai bị bệnh nữa.
Ra khỏi phòng bệnh, bà ngẩng đầu nhìn lên trời, sau đó hít sâu một hơi rồi đi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125779/chuong-1418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.