Nghĩ lại chuyện trong khách sạn hôm nay, nhất là khi cô và Thi Cẩm Ngôn đã bỏ lỡ nhau những mười năm, sao cô đành lòng buông tay được đây?
“Chuyện này phải xem Thi Cẩm Ngôn lựa chọn thế nào, không liên quan gì đến tôi!”
Nói đến đây, cô lại nghĩ bà Thi chạy lên lầu gọi Thi Cẩm Ngôn cũng chỉ mất năm phút là cùng, sao bây giờ anh vẫn chưa xuống?
***
Trên lầu, bà Thi ngơ ngác đứng trong thang máy, do dự chưa đi ra. Để Thi Cẩm Ngôn và Bạch Nguyệt sinh thêm một đứa nữa… cứu Tân Tân. Suy nghĩ này như mọc rễ trong lòng bà, không thể loại bỏ được. Bây giờ nhiều phóng viên ép hỏi Tư Tĩnh Ngọc như vậy, liệu… liệu nếu con trai bà không ra mặt, thì có phải con bé sẽ đồng ý không?
Nước mắt bà Thi chực trào ra, tim bà như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt, đau đớn tột cùng.
Bà cố lắc đầu, không được, sao bà có thể nghĩ như thế được?
Bà tuyệt đối không thể đối xử với Tĩnh Ngọc như vậy!
Bà đã từng nói phải coi Tĩnh Ngọc như con gái ruột cơ mà.
Đúng vậy!
Nghĩ đến đây, bà Thi mới vội chạy đến chỗ phòng bệnh, “Cẩm Ngôn, mau lên, Tĩnh Ngọc bị phóng viên vây lại rồi…”
***
Những câu hỏi của đám phóng viên càng lúc càng hiểm hóc, khó nghe, thậm chí còn có người hỏi:
“Cô Tư, đến giờ mà cô vẫn bình tĩnh như thế, có phải vì Tân Tân không phải là con cô hay không? Cô có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125713/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.