Tư Tĩnh Ngọc vội vàng cúi xuống đỡ bà dậy, “Mẹ, mẹ làm gì thế?”
Nước mắt của bà Thi tuôn rơi, bà túm lấy tay Tư Tĩnh Ngọc, “Tĩnh Ngọc, mẹ van xin con, mẹ van con hãy cứu lấy Tân Tân! Tĩnh Ngọc!”
Tư Tĩnh Ngọc ngây người, vẫn giữ nguyên tư thế.
Một lúc sau, cô buông tay bà ra, lùi ra sau một bước, vẻ mặt do dự và thắc mắc, đau đớn, rít lên mấy chữ: “Mẹ, mẹ đã nói rằng sẽ xem con như là con gái mà...”
Những lời bà từng nói giờ lại trở thành con dao đâm vào tim cô. Tư Tĩnh Ngọc biết bà Thi không cố ý. Cô cũng biết con dâu vẫn khác ruột thịt, Tân Tân mới là cháu bà, còn cô… chỉ là con dâu!
Mắt cô ướt nhòe, cô lui ra sau một bước, lấy điện thoại ra, “Con sẽ gọi cho Cẩm Ngôn, mẹ, con…”
“Không, không được!” Mẹ Thi nghe vậy liền vội vàng bước lên giật điện thoại của cô, sau đó lại nói với cô: “Mẹ hiểu Cẩm Ngôn, thằng bé sẽ không sinh con với Bạch Nguyệt. Tĩnh Ngọc, mẹ biết con khó xử, nhưng Bạch Nguyệt cũng đã tuyên bố với mọi người rằng dù nó có sinh con ra thì sau này đứa trẻ đó cũng không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Thi rồi mà! Chúng ta có thể bắt cô ta ký hợp đồng, cam đoan đứa bé đó sẽ không có bất cứ quan hệ gì với nhà ta cả! Đúng… cứ vậy đi, Tĩnh Ngọc, chỉ cần con đồng ý, chỉ cần con đồng ý thôi…”
Tư Tĩnh Ngọc nhìn bà bằng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125704/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.