Chương trước
Chương sau
Tư Tĩnh Ngọc nhìn Đinh Mộng Á, chỉ có cảm giác mình không thể hiểu nổi những điều mà mẹ vừa nói.

Thấy cô như vậy, Đinh Mộng Á tức đến giẫm chân, “Cái con bé này, lúc thông minh thì thông minh thế, sao bây giờ lại đần độn thế này hả? Bây giờ đang là thời điểm rất nhạy cảm, nếu đứa trẻ này chào đời thì dù nó vô tội đi chăng nữa cũng sẽ vẫn bị chửi rủa là lý do ngăn cách Thi Cẩm Ngôn và Bạch Nguyệt sinh con để cứu Tân Tân! Vì thế, không thể giữ đứa trẻ này lại được!”

“Hơn nữa, mẹ cực kỳ phản đối chuyện con ở bên Thi Cẩm Ngôn. Bà mẹ chồng kia quá thiển cận, bị người khác châm ngòi còn nhắm vào con! May mà bọn con mới chỉ đính hôn chứ chưa kết hôn! Bây giờ hai đứa đến cục dân chính, lấy chứng nhận ly hôn ngay đi.”

“Mẹ, con…”

Vừa nói đến đây, Tư Tĩnh Ngọc đột nhiên thấy trước mắt tối sầm, sau đó cô ngã xuống.

Đinh Mộng Á hốt hoảng, giọng cũng phát run lên, thất thanh kêu to: “Bác sĩ! Bác sĩ!”

Có y tá lập tức chạy đến dìu Tư Tĩnh Ngọc vào phòng cấp cứu. Sau khi khám sơ bộ xong, bác sĩ nói: “Không sao, chỉ là mệt mỏi quá dẫn đến tuột huyết áp. Phụ nữ mang thai vốn đã vất vả rồi lại còn thiếu máu, thêm vào đó cô ấy còn đang lo nghĩ nhiều… Cứ để cô ấy nghỉ ngơi thật tốt đã.”

Nói rồi, bác sĩ liền bảo y tá đưa Tư Tĩnh Ngọc vào phòng bệnh.

Đinh Mộng Á trông nom Tư Tĩnh Ngọc, bỗng nhiên hỏi y tá bên cạnh, “Bác sĩ nói bao giờ con bé tỉnh?”

“Chúng tôi vừa tiêm thuốc cho cô ấy, ít nhất cũng phải ngủ thêm bốn, năm tiếng nữa.”

Bốn, năm tiếng nữa…

Nghe vậy, Đinh Mộng Á đứng bật dậy, đi về phía văn phòng của bác sĩ. Bà đi vào, bảo người ngoài đi ra ngoài hết rồi mới kiên quyết nói với bác sĩ: “Bác sĩ, không thể giữ đứa trẻ này lại được. Tôi muốn bây giờ bác sĩ sắp xếp phẫu thuật phá thai cho con gái tôi ngay.”

Bác sĩ nghe thế thì đứng phắt dậy, “Bà Đinh, tuy cơ thể cô Tư yếu ớt nhưng đứa bé vẫn rất khỏe mạnh, bà…”

Đinh Mộng Á xua tay, giọng quyết đoán, “Không thể giữ đứa trẻ này lại. Tất cả hậu quả sẽ do tôi gánh chịu!”

Tư Tĩnh Ngọc không thể ở bên Thi Cẩm Ngôn. Nếu giữ lại đứa trẻ này, sau này con bé tái giá thì đứa trẻ này sẽ là gánh nặng của con bé.

Ánh mắt của Đinh Mộng Á trở nên kiên quyết, giọng điệu lạnh lẽo, không cho phép từ chối: “Lập tức sắp xếp phẫu thuật!”

Bà sợ chờ thêm nữa thì bà sẽ không đành lòng.

Nhưng chỉ có thế này mới là tốt cho con gái của bà nhất.

Sau này con bé tỉnh lại, muốn trách thì cứ trách bà đi.

***

Thi Cẩm Ngôn đợi trước cổng biệt thự một lúc lâu, không biết Tư Tĩnh Ngọc và Đinh Mộng Á đi đâu mà mãi vẫn chưa về.

Một lúc lâu sau, anh lại chợt thấy Tư Chính Đình lái xe đến.

Tư Chính Đình trông thấy Thi Cẩm Ngôn đứng cạnh xe, tay cầm điếu thuốc, rít mạnh một hơi. Anh mím môi, sau đó mới dừng xe, hạ cửa kính xuống.

Thấy anh, Thi Cẩm Ngôn vội bước đến, sốt sắng hỏi, “Chính Đình, Tĩnh Ngọc đi đâu rồi?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.