Trên đời này, điều vĩ đại nhất là tình yêu của người mẹ.
Hầu hết những người làm mẹ đều có thể hi sinh tất cả vì con mình. Cháu trai cũng giống như con trai vậy.
Lúc tính mạng cháu mình bị uy hiếp, tư duy của bà Thi trở nên vô cùng nhanh nhẹn. Bạch Nguyệt vừa gào lên, bà đã lập tức hiểu ý cô ta.
Vì thế, bà chợt nhảy dựng lên, gương mặt vẫn còn đẫm nước mắt, nhưng ánh mắt lại trở nên sắc bén.
Bà đã già, thấp hơn Thi Cẩm Ngôn hai cái đầu, mặt đầy nếp nhăn, nhưng lúc này lại tỏ ra cực kỳ kiên quyết, to tiếng hỏi Thi Cẩm Ngôn: “Con thật sự không thể sinh thêm đứa nào nữa?”
Thi Cẩm Ngôn khựng lại, cau mày nhìn bà Thi.
Lúc này anh thật sự không còn lời nào để nói với bà nữa.
Mẹ anh xuất thân từ nông thôn nên tác phong thô kệch, nhưng tấm lòng bảo vệ con cháu của bà lại không thua kém bất cứ ai trên đời.
Thậm chí anh còn nhớ lại lúc bà còn trẻ, khi anh đánh nhau với những đứa trẻ khác, phụ huynh của mấy đứa trẻ đó có tiền có quyền, tìm đến tận nhà, nhưng bà vẫn đứng chống nạnh chửi bọn họ ầm ĩ.
Thi Cẩm Ngôn nhìn bà Thi chằm chằm một lúc sau mới kiên quyết đáp lời bà: “Không thể! Mẹ, không nhất thiết phải là anh chị em ruột mới có thể trùng tủy, người lạ cũng có rất nhiều người trùng khớp. Tân Tân vẫn còn tám, chín tháng, chúng ta…”
“Không tìm thấy thì sao?” Bà Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125672/chuong-1471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.