Nghe người ở đầu dây bên kia nói, vẻ mặt của anh hoàn toàn thay đổi, “Được, tôi sẽ đến ngay”
Cúp điện thoại, lại thấy hai bé đang ngửa đầu nhìn mình, anh liền xoa đầu Bé Lười.
Bé Lười: “Bác, xoa một cái một trăm tệ ạ”
Thị Cẩm Ngôn: “...”
Bàn tay sắp xoa đầu Bé Nháo dừng lại giữa không trung, Bé Nháo lùi lại, trên mặt viết rõ ràng mấy chữ: Không được xoa đầu cháu, cháu không phải đứa trẻ một tuổi.
Thị Cẩm Ngôn ngượng ngùng rụt tay lại, thấy ánh mắt của Bé Lười, lại muốn cho bé tiền, nhưng anh đã lấy hết tiền mua thuốc mỡ rồi.
Thi Cẩm Ngôn nhìn biệt thự nhà họ Tư, nói: “Bé Lười, cháu có thể giúp bác nói với bác gái là chín giờ sáng mai bác đến tìm không?”
Bé Lười lập tức gật đầu, “Ngày mai cháu lại bán thuốc mỡ cho bác?
Thị Cẩm Ngôn: “...”
Thi Cẩm Ngôn gật đầu, lái xe đi.
Khi Thị Cẩm Ngôn đi xa rồi, Bé Lười mới cười híp mắt lấy tiền ra đếm, “1, 2, 3... 19...”
Bé Lười nhìn Bé Nháo với ánh mắt lấp lánh, “Bé Nháo, em bán một tuýp thuốc mỡ được 19 tờ 100 này”
Bé Nháo gật đầu, hỏi: “Em bán thuốc mỡ gì thế?”
Bé Lười cười, “Là cái hai chúng ta chế tạo đó!”
Nghe Bé Lười nói, khuôn mặt nghiêm túc của Bé Nháo nở nụ cười, “Ừ, em làm tốt lắm! Đi, chúng ta đi chơi chế tạo thuốc nữa đi”
Bé Lười: “Em không muốn chơi nữa đâu, bẩn lắm!”
Bé Nháo: “Em muốn ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125600/chuong-1506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.