Tư Tĩnh Ngọc đi lang thang không mục đích, thấy ca sĩ hát rong ven đường, cô đứng lại chăm chú lắng nghe.
Ca sĩ hát xong, cô vỗ tay to khen ngợi.
Đi thêm một đoạn, thấy mấy người ngồi dưới bóng cây chơi cờ, cổ đứng một bên quan sát. Hình ảnh một cô gái trẻ đứng xem vài ông cụ chơi cờ đã là một hình ảnh quen thuộc nên không có ai ngạc nhiên, lại còn có người cười nói với cô.
Mười một rưỡi, mọi người về nhà ăn cơm, Tư Tĩnh Ngọc chào tạm biệt bọn họ, sau đó đi vào ngôi nhà bên cạnh.
Nhân viên phục vụ thấy cô, liền lớn tiếng hỏi: “Như cũ hả?”
Tư Tĩnh Ngọc gật đầu. Một lúc sau, nhân viên bưng ra một bát canh vịt, một bát cơm, vài miếng sườn nướng, một đĩa rau tươi.
Tư Tĩnh Ngọc ăn xong, chào tạm biệt nhân viên, rồi đi ra ngoài.
Cô đến một trung tâm mua sắm, lẳng lặng ngồi trên ghế dài, nhìn mọi người đi qua đi lại. Sau đó, cô đi vào quán bar, ngồi trong góc, gọi một ly nước trái cây, ngồi cả một buổi chiều.
Tiếng ồn trong quán bar không hề ảnh hưởng đến cố. Rõ ràng là ở trong đám đông, nhưng cô lại cảm thấy chỉ có một mình.
Lòng Thi Cẩm Ngôn bỗng đau xót. Giờ phút này, anh không nhịn được suy nghĩ, nửa tháng qua cô sống như thế nào? Nếu cổ cô đơn như vậy, anh thà để Diều Đằng ở bên cạnh cô.
Tư Tĩnh Ngọc im lặng nhìn ca sĩ trên sân khấu quán bar, giọng hát khàn khàn mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125572/chuong-1522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.