Trước khi tới chỗ hẹn, Tư Tĩnh Ngọc vô cùng xoắn xuýt. Căn nhà cưới đó là nơi trải qua mấy năm hôn nhân của cô và anh. Cuộc hôn nhân của bọn họ không có hôn lễ, chỉ có một tờ giấy đăng ký kết hôn. Khi đi lấy giấy ly hôn, vì muốn xả giận nên cổ mới rao bán căn nhà.
Sau đó, người môi giới giúp cố liên hệ với vài người mua. Có điều, cô cố ý ra giá thật cao để không bán được, nhưng nếu có người chấp nhận giá đó thì cô lại lấy đủ cớ để từ chối không bán. Nhưng người mua lần này lại chấp nhận đủ các loại yêu cầu vô lý của cô.
Khi còn ở Lệ Giang, cô cảm thấy không sao cả. Cho đến giờ phút này, sắp phải bán căn nhà thì cô lại cảm thấy vô cùng nặng nề.
Cô biết mình không rũ bỏ được mối tình này, nhưng cô nhất định phải buông tay.
Vì một chấp niệm, cô kiên trì mười năm.
Mà đời người, có bao nhiêu cái mười năm?
Bây giờ, cổ có Tân Tân và đứa con trong bụng, cô phải cố gắng sống vì mình, vì con.
Vì vậy, lúc nãy Diều Đằng ngỏ lời, cô mới nói để có suy nghĩ.
Cô thật sự không biết phải làm sao nữa.
Giờ khi đối mặt với Thi Cẩm Ngôn cô chỉ cảm thấy mệt mỏi, bởi vì trong cuộc hôn nhân của bọn họ xuất hiện quá nhiều khúc mắc, nhiều đến mức... lúc bị phóng viên chỉ trích, cô ngoại trừ đau lòng khổ sở thì cũng chỉ có một mói.
Lúc đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125541/chuong-1539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.